Sau một hồi mất tích, ẻm đã trở về rồi đấy. 
------------------------------------------------------------------------------------------------------- 
-Anh hai ơi, em muốn đi ăn cơm_Tôi cắt ngang lời của hai con 'quỉ dữ'đang sắp đánh nhau 
-Hả?Nhi đói?anh đưa em đi._Quốc ngơ ngác một hồi, vừa ăn thịt rồi cơ mà, chẳng lẽ vẫn đói,em gái anh rất lười ăn cơm nha, vậy mà...haizz 
-Đi, chị dẫn em đi_Mai kéo tay Bảo Nhi, em dâu của cô không thể để đói được 
Tôi cười với chị, chị gái của Khánh tốt thật 
Ba người lôi kéo nhau đi, mãi một lúc sau Quốc mới lết xác đi cùng,ai lại để cho em gái mình chơi với cái 'bà chằn' kia được. 
Khánh im lặng, cậu nhóc biết Bảo Nhi chỉ đang muốn phá tan chuyện cãi nhau của Quốc và Mai mà thôi 
Tưởng rằng sẽ thay đổi được tình hình 
Nhưng sự thật thì 
-Á Á Á Á_Mai hét lên khi vừa ngồi xuống ghế 
Cô nghiến răng kèn kẹt, thủ phạm là ai ngoài cái tên Quốc kia chứ, thì ra hắn xung phong kéo ghế cho cô rồi trả đũa, tên chết tiệt 
-Chị,chị có sao không_Tôi và Khánh đồng thanh 
Nâng người chị ấy khỏi chiếc ghế, tôi thấy quần của chị ấy bị rách, có một cái dĩa ở chiếc ghế chị ấy ngồi 
Anh hai tôi làm đây mà 
Quốc nén cười, cái vẻ mặt của Mai khi tức giận thật đáng ngăm a. 
Mai cười nhếch mép, tỏ ý khiêu khích 
Mai đổi ghế, ngồi đối diện Quốc, nói: 
-Chúng ta chơi một trò chơi được không Quốc? 
-Chơi thì chơi,luật thế nào 
-Rất đơn giản, ai mà kêu trước người đấy sẽ thua,mà đã thua phải làm chó,kêu ba tiếng gâu gâu_Vừa nói, Mai vừa duỗi đôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-la-don-phuong/1211579/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.