Nhan Cửu Vân há hốc mồm nhìn Đường Huyền Mặc.Lại bất giác nhìn sang Tô Thanh Trúc, chỉ thấy ánh mắt cậu xẹt qua tia phức tạp, nhưng rất nhanh bị giấu xuống. Nhất thời làm Nhan Cửu Vân nghĩ mình bị hoa mắt. Tâm tình trở nên phức tạp hơn, Nhan Cửu Vân chưa từng nghĩ đến cuộc đời mình sẽ có những bước ngoặt to lớn như vậy. Vốn dĩ nàng chỉ là một người bình thường, sống một cuộc sống bình thường. Hôm nay lại chứng kiến cảnh tượng chỉ xuất hiện trên phim ảnh, gặp gỡ nhân vật chỉ có trong truyền thuyết. Không biết nên nói số mình may mắn hay là xui xẻo nữa đây...
" Hiện tại chúng ta có thể làm gì?". Đôi mắt trong suốt xẹt qua tia lo lắng, đảo qua bốn thân ảnh đang đứng bất động kia. Ánh mắt Đường Huyền Mặc sáng lấp lánh ánh sáng kiên định, cả người hào khí ngất trời, gần như che lấp mất cái khí chất thư sinh bẩm sinh, làm người ta nảy sinh ảo giác, đây không phải là người, không phải là người đâu, là thần tiên đó nha. Khuôn mặt anh tuấn ấy dưới ánh trăng lại thêm phần mờ ảo, mông lung, thật gần cũng thật xa. (Tiểu Tịch: Thần tiên vạn vạn tuế! Hắn không phải là người đâu, ta nói hắn không phải là người đâu! Hắn thuộc về một nơi rất xa, rất xa~)
Tô Thanh Trúc khôi phục bộ dáng nghiêm túc chuyên ngiệp. Đưa tay ấn lên viên ngọc nạm trên đai lưng quần, một hình ảnh 3d lập thể lập tức hiện ra. Màn hình là những ký tự đang chạy loạn kèm theo một giọng nói nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-khong-hanh-tau-giang-ho-ky/2868360/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.