Nhan Cửu Vân ngồi ngẩn người nhìn ra phía cửa sổ, cũng đã hai ngày lặng lẽ trôi qua trong vô vọng, thế mà lại chẳng có chút tin tức gì về vị cao tăng kia, thật khiến cho tâm tình người ta trở nên buồn bực.
Kể ra Tô Thanh Trúc đã ra ngoài gần một canh giờ rồi, Nhan Cửu Vân loáng thoáng nhớ lại lúc trước khi đi hắn còn nhỏ giọng lẩm bẩm, " Sâu rượu chết tiệt! Người như thế nào lại cố tình trốn tránh con? Hừ, đợi đến lúc con trở về Cửu trùng thiên nhất định sẽ hảo hảo giấu kín mấy bình rượu quý như mạng của Người! Hừ, tuyệt đối sẽ không dễ dàng mềm lòng nữa, hứ!". Sau đó thì một đi không trở lại, xem bộ dạng hắn trước khi đi còn hướng Nhan Cửu Vân nói là đi bắt sóng, nơi càng cao càng dễ a~.
Ngồi trong phòng hồi lâu cũng chẳng thấy thoải mái hơn, Nhan Cửu Vân vươn người uốn éo gân cốt rồi thong thả chỉnh trang lại y phục bản thân, cầm hầu bao dạo phố.
Bách Hoa trấn ồn ào, tấp nập, người người bon chen, thập phần náo nhiệt, làm tinh thần người ta cũng bất giác hăng hái hơn. Nhan Cửu Vân tự thấy tâm tình không tệ, ghé ngang Bách Hoa phường dạo chơi. Vừa bước vào đã thấy trà phường một phen náo nhiệt, hỏi ra mới biết, hôm nay có Vương tiên sinh chuyên kể chuyện bát quái đến hầu trà, thật làm người ta cao hứng. Nhan Cửu Vân nhất thời hiếu kỳ, tìm một cái bàn trống, gọi trà nước, thong thả nhìn vị kia khoa chân múa tay, hắng giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-khong-hanh-tau-giang-ho-ky/2868345/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.