Khi đã lẫn lộn được vào Triệu phủ, Hải liền tranh thủ thời gian dò hỏi tung tích của Triệu Hàn Tiên. Từ rất nhiều hạ nhân khác hắn biết được nàng vẫn còn ở trong phủ. Bị giam lỏng trong tư phòng, không được ra ngoài nửa bước. Chỗ này khá cách biệt lại rất khó tiếp cận. Muốn đến tìm nàng thật sự không dễ dàng gì. Tuy nhiên Hải không bao giờ bỏ cuộc, những chuyện như vậy làm sao có thể khiến hắn khó khăn. Sau khi ở trong phủ mấy ngày hắn cũng nắm được đường đi nước bước, biết được mỗi ngày hai bữa sẽ có người mang thức ăn đến cho Triệu Hàn Tiên nên hắn liền lợi dụng. Hắn cẩn thận ẩn nấp trên đường, chờ gã gia đinh mang đồ ăn đi ngang liền đánh ngất sau đó giả làm y tìm đến chỗ Triệu Hàn Tiên.
Cộc, cộc, cộc.....
Đến trước tiểu trạch nằm ở hậu viên, Hải liền đưa tay lên gõ cửa.
• Là ai....
Âm thanh dịu nhẹ từ bên trong vọng ra. Nghe thật buồn bã, đáng thương làm sao. Chắc nàng thời gian qua trong lòng đã chịu nhiều u uất. Trong lòng Hải tức thị quặn thắt, tâm hổ thẹn vì không chăm sóc được cho nàng.
• Tô Cửu đây, ta mang đồ ăn cho tiểu thư....
Hải cất tiếng đáp lại, mạo nhận danh tính gã gia đinh để che mắt.
• Ta không ăn, ngươi mau đi đi....
Triệu Hàn Tiên lại nói vọng ra. Thẳng thừng khướt từ.
Hải thấy vậy liền đẩy cửa đi vào, liếc mắt nhìn thấy nàng đang ngồi trên chỏng, lưng tựa vào vách, vẻ mặt vô cảm. Hắn bước qua, đặt khay thức ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-khong-chuyen-the/1766169/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.