• Muốn phản kháng sao, đừng hòng...
Vốn dĩ sự việc đang diễn biến tốt đẹp bỗng dưng tồi tệ. U Hỏa Tà Thần thật sự phẫn nộ công tâm, không thể chấp nhận được chuyện này. Thấy Thiên Tiên Hỏa muốn cắn ngược lại mình liền dùng pháp lực chống trả. Chẳng ngờ Thiên Tiên Hỏa này vậy vô cùng kỳ quái, gã càng dùng pháp lực càng như thể cháy rừng gặp gió, đã cháy lại thêm dữ dội. Bắt đầu lấn át, nhá nhem vào bàn tay của U Hỏa Tà Thần.
• Chết tiệt, Bản mệnh chân hỏa của Thiên Tước vậy mà lợi hại, có thể thiêu đốt cả pháp lực của ta....
Bấy giờ U Hỏa Tà Thần mới kịp nhận ra tuy nhiên đã muộn rồi. Thiên Tiên Hỏa trên bàn tay của gã như dòi trong xương không cách nào rũ bỏ được.
• khốn kiếp, Thiên Tước mi dám âm ta.....
U Hỏa Tà Thần mặt tím mặt xanh. Sống mấy vạn năm rồi mà vẫn trúng kế người khác khiến lòng gã phẫn hận không ngôn từ nào diễn tả được. Mười vạn năm trước gã đã thèm muốn Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch của Thiên Tước. Lợi dụng nó ngủ say lén lút chờ đợi Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch một lần nữa khôi phục sau đó liền tướt đoạt, một hơi dùng nó để đại tăng tu vi, một bước đột phá Tiên Tôn sánh vai với Cổ Thần. Tuy nhiên gã trăm tính ngàn tính, vậy mà không thể ngờ Thiên Tiên Hỏa ẩn chứa bên trong lại lợi hại đến có khả năng thôn phệ cả bản mệnh chân hỏa của gã. Khiến cho gã lần này trộm gà không được còn mất nắm gạo. Bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-khong-chuyen-the/1766152/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.