• hừ hừ....
Tiếng thở phì phò. Diễm Thạch Cương Ma giương hai cặp mắt lồ lộ nhìn những kẻ đến làm phiền sự an tĩnh của mình. Bởi vì nó là so hỏa sơn thai nghén mà sinh nên toàn thân bao phủ một lớp nham thạch trầm tích dày và cứng rắn. Xen kẽ là những dòng chảy dung nham chằng chịt như những mạch máu. Thân thể nó to lớn, cao mấy chục mét với một cái đầu và cái mồm rộng toác.
Nếu là lẽ thường nó sẽ đối với mấy người Phượng Trung rất nghe lệnh, thế nhưng lúc này nó lại cực kỳ thâm trầm, có vẻ vô cùng tức giận.
• Thạch Diễm... Hiện tại tại chúng ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu còn tiếp tục phạm sai lầm bọn ta sẽ tiêu diệt ngươi để trừ hậu họa.
Phượng Vu là đại trưởng lão Phượng gia. Là người dẫn đầu của nhóm người. Ông ta trước bước ra một bước, nói lời cảnh tỉnh cuối cùng cho Diễm Thạch Cương Ma.
• Hừ.....
Diễm Thạch Cương Ma hừ lạnh một tiếng. Đối với thái độ nhiều lời của Phượng Vu cảm thấy cực kỳ chán ghét và khinh bỉ. Nó không thèm nói lý lẽ, trực tiếp khạc ra một bệt dung nham về phía ông ta.
Phượng Vu thất kinh, ông không ngờ Diễm Thạch Cương Ma lần này còn bạo hơn lần trước, trực tiếp ra tay với mình. Ông ta vội vàng nhảy lên tránh né, bệt dung nham kia rơi xù xuống chỗ ông ta vừa đứng, lớp đá đen cứng rắn lập tức bị hòa tan, lõm xuống thành một cái hố sâu.
Bây giờ thì không còn gì để nói nữa, Phượng Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-khong-chuyen-the/1766148/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.