• Tất cả đều do định số, ta dù cố gắng vẫn không thể ngăn cản. Cổ Thần sớm muộn gì cũng sẽ quay lại. Âm ty môn cũng không thể phong ấn vĩnh viễn. Hiện tại có lẽ là đã đạt đến giới hạn. Phải đối mặt rồi.
Nhân Đế cảm khái nói. Ẩn cư một đoạn thời gian dài khiến ông ngộ ra được rất nhiều chuyện, nhiều vấn đề cũng theo đó thông suốt. Tất cả tâm tình đều buông xuống.
• Các ngươi cũng đừng kỳ vọng quá nhiều về ta, thân thể ta đã sớm không được rồi. Lúc phong ấn Cổ Thần ta sử dụng toàn bộ bản mệnh chân nguyên của mình. Hiện tại chỉ nhờ vào sinh mệnh vô tận của Huyền Quy để kéo dài sự sống, bảo dưỡng một tia lực lượng cuối cùng dùng vào thời điểm mấu chốt mà thôi.
Thấy Hải và Thiên Tước Tiên Tử nhìn mình ông liền có ý nhắc nhở.
• Ta cũng không trông chờ quá nhiều vào điều gì, mục đích đến đây chỉ là muốn hỏi cách phá giải phong ấn của Âm Ty. Chuyện về sau, nước đến đất ngăn, binh vào tướng đỡ.
Hải vô tư nói. Hắn không giống Nhân Đế quan trọng. Chuyện đến nước này lo lắng quá nhiều cũng chỉ vô dụng mà thôi.
• Nếu ngươi đã nghĩ thoáng như vậy thì ta sẽ truyền lại cho ngươi bí pháp phá giải. Đến đây...
Nhân Đế không còn gì để bàn cãi. Gật đầu một cái rồi nói.
Hải ý đã định, liền không ngần ngại đi đến nghe Nhân Đế truyền thụ. Qua nữa canh giờ hai người mới hoàn thành. Khi Hải đã hoàn toàn thông hiểu bí pháp, hắn cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-khong-chuyen-the/1766146/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.