Lập cập, lập cập....
Hai phụ tử Lâm Thư đã ngồi bệt dưới đất từ bao giờ. Bọn họ lúc này giống như bay mất hồn vía, ngồi run lẩy bẩy.
Không chỉ có họ, rất nhiều người trong Lâm gia cũng lâm vào tình trạng như vậy. Một bổng vừa rồi quả thật kinh thiên động địa. Cho dù là ai cũng phải kinh hồn bạt vía.
Hải chậm rãi thu bỗng. Sau đó đi tới trước mặt hai cha con Lâm Thư. Chỉ bỗng về phía họ lãnh đạm nói.
•Hiện tại thả người được chưa.
Lâm Thư gật đầu như gà mổ thóc. Kiêu ngạo, cao quý của hắn đã bị đánh tan. Hắn bây giờ chỉ còn lại sự sợ hãi đến từ tận tâm hồn.
Hải đã sớm đoán được kết quả. Một gậy vừa nãy hắn chính là dùng để thị uy.
Rất nhanh dưới sự run rẩy của Lâm Thư, Hải được đưa đến đại lao.
.....
•Thiên Hải ca....
•Thiên Hải ca ca....
Cửa phòng giam mở ra. Bạch Linh Nhi với Tiểu Thanh lập tức mừng rỡ. Các nàng ùa ra ôm chầm lấy Hải. Bạch Linh Nhi còn rưng rưng nước mắt.
•Tốt rồi, tốt rồi. Ta đã về, các nàng chịu khổ rồi.
Hải cũng muội lòng ,hắn vươn tay vỗ về cả hai. Sau đó lại ngước lên mỉm cười với Triệu Hàn Tiên và Hồng Ngư.
Hồng Ngư cười duyên đáp lại hắn. Bộ dạng vẫn đáng yêu như thường ngày. Về phần Triệu Hàn Tiên vậy mà cũng cười với hắn một cái. Chuyện này làm hắn có chút ngạc nhiên.
........ Trở lại Thí Linh Phường...
Bởi vì xa cách thời gian dài, phần nhớ thương. Các nữ nhân hiếm hoi có lúc không phớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-khong-chuyen-the/1766104/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.