•Ta là ai...
Hải hơi ngạc nhiên hỏi lại.
•Ngươi rõ ràng là một tu sĩ. Hơn nữa pháp lực cực kỳ cao thâm, chắc chắn không phải là tu sĩ bình thường. Trong giới pháp thuật cũng là một đại nhân vật. Thế nhưng tại sao ta lại không nghe nói về ngươi.
Cao Cung nghiêm túc hỏi. Thân là kẻ lăn lộn trong gian hồ hiểu biết của gã không ít chút nào.
•Huynh hiểu lầm rồi, ta chỉ là một kẻ bình thường. Không hề có danh tiếng gì, huynh không biết cũng không có gì là lạ.
Hải nhún vai, thản nhiên trả lời.
•Không thể nào. Lý huynh đệ ngươi lợi hại như vậy, lý nào lại là kẻ vô danh tiểu tốt.
Cao Cung tỏ vẻ nghi hoặc, không tin. Trong mắt gã Hải chính là một cao nhân ẩn dật.
Hải không phản bác gã, cũng không giải thích. Chỉ cười cười.
•Các ngươi tranh thủ nghỉ ngơi đi, sáng mai chúng ta tiếp tục đi...
Đoạn hắn cất tiếng nói.
•Đi...
Cao Cung nhíu mày không hiểu hỏi.
•Ừm! Đi tìm Địa Tử Long.
Hải điềm đạm gật đầu.
Cao Cung nghe vậy trong mắt có phần suy nghĩ. Nhưng cuối cùng vẫn quyết định đồng ý.
•Tốt, sáng ngày mai ta sẽ dẫn đường cho đệ. Chỉ là những vị huynh đệ muội này của ta, ta không muốn họ gặp nguy hiểm.
Cao Cung đã không còn e ngại. Sức mạnh của Hải đã khiến gã hoàn toàn yên tâm. Thậm chí gã còn hiếm hoi cảm thấy Địa Tử Long hình như không nguy hiểm như trước nữa.
•Yên tâm. Ta sẽ bảo vệ họ an toàn. Chỉ cần mọi người đưa ta tới chỗ của nó là được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-khong-chuyen-the/1766091/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.