Chương trước
Chương sau
Hải nhìn vệt cháo vương vãi trên y phục trong lòng lập tức muộn phiền. Cô nàng này quả thật rất khó chiều. Tuy vậy hắn vẫn rất bình thản, cô không ăn thì ta ăn. Đoạn múc một ngụm cháo đầy rồi đưa lên miệng húp lấy một cái. Triệu Hàn Tiên thấy vậy chỉ hừ lạnh rồi tiếp tục trầm mặc. Đột nhiên hắn khẽ động, bất ngờ đem ngụm cháo móm vào miệng nàng, rồi dùng lực ép nó trôi xuống.
•Ngươi..
Triệu Hàn Tiên sau khi nuốt xuống ngụm cháo kia thì tức giận chỉ Hải một cái. Nàng không ngờ hắn lại hành động ghê tởm như vậy. Nàng rất muốn nôn ra nhưng lại không có cách nào.
•Ta thế nào. Cô không ăn, ta lại không muốn cô bị đói chết. Vì vậy chỉ có cách này thôi.
Hải nhún vai. Giống như nói về vấn đề hết sức bình thường.
•Ngươi.. Ngươi...
Triệu Hàn Tiên á khẩu luôn rồi. Không còn gì để nói.
•Sao hả, bây giờ có ăn không.
Hải lại múc một muỗng cháo kê cho nàng. Tuy nhiên nàng vẫn lắc đầu một bên không thèm.
•Vẫn không chịu ăn à. Vậy ta lại tiếp tục móm cho cô.
Hải như không quan tâm, toan đem muỗng cháo húp lấy.
•Đừng... Ta. Ăn...
Triệu Hàn Tiên nghe vậy hết hồn, vội vàng ngăn trở. Ấp úng nữa ngày mới nói được câu. Đối với sự ghê tởm của Hải nàng đã cảm thụ qua. Nếu để hắn làm như vậy nàng thà chết còn hơn. Tuy nhiên nàng không có sự lựa chọn.
•Ân. Vậy mới tốt. Ngoan sẽ có thưởng.
Hải lúc này mới vui vẻ gật đầu. Đem cháo kia đút lấy cho nàng. Triệu Hàn Tiên bất đắc dĩ há miệng ăn, vẻ mặt đầy ủy khuất.
Hải ép Triệu Hàn Tiên hết cả bát cháo mới chịu rời đi. Ra tới bên ngoài đã quá canh tuất. Hắn liền quay trở lại liều cùng với Bạch Linh Nhi. Không quên dặn người canh giữ Triệu Hàn Tiên, tránh việc nàng bỏ trốn.
Lại một đêm trôi qua.
Chớp mắt đoàn người đã đi được chín ngày. Dọc đường ngoại trừ một vài rắc rối nho nhỏ thì rất là thuận lợi.
Hiện tại bọn họ đang dừng lại tại Tử Cốc Hà. Một dòng sông lớn chạy dài hàng ngàn dặm. Tử Cốc Hà con sông rất hiểm trở, bởi vì thượng nguồn có lượng nước dồi dào nên quanh năm đều chảy siết. Lại thêm mặt sông rất rộng, lòng sông sâu khiến nó trở thành một trong những trở ngại lớn của giao thương.
Khi đoàn người của Hải đến thì trời đã chụp tối. Vì không có thuyền qua sông nên chỉ đành ở lại ven bờ, chờ sáng mai lại bắt thuyền sang sông.
Bên trong Tử Cốc Hà ẩn chứa nhiều mối nguy hiểm. Yêu ma quỷ quái thường xuyên lẩn trốn tìm cách hại người. Nên liều trại của bọn họ cũng đặt ở chỗ cánh đó khá xa. Vậy mà nữa đêm cả đám nữ tử lại đòi đi tắm. Bởi vậy Hải phải dẫn họ đi tìm chỗ để tắm rửa. Sau khi tìm được nơi thích hợp hắn liền bị xua qua một bên. Còn chúng nữ thì xuống nước. Đêm khuya, ba bóng kiều thướt tha lả lướt trên mặt nước. Bọn họ vui vẻ tắm rửa. Bởi vì đường dài mệt mỏi nên được ngâm mình trong nước mát khiến họ rất thoải mái.
Bọn họ không biết rằng phía bên kia đang có một đôi mắt màu đỏ đang nhìn chằm chằm vào họ.
•Hàn Tiên tỷ, da tỷ thật mịn màng a.
Đang tắm, Tiểu Thanh đột nhiên thả trôi đến chỗ Triệu Hàn Tiên. Đoạn vuốt vuốt lên người nàng rồi trầm trồ khen. Mấy ngày qua nàng là người tiếp xúc với Triệu Hàn Tiên nhiều nhất.
•Ân ! Tỷ có bí quyết gì không, chỉ cho chúng ta với.
Bạch Linh Nhi bên cạnh cũng vô cùng hâm mộ nói.
•Không có. Từ lúc sinh ra đã vậy rồi.
Triệu Hàn Tiên nhàn nhạt đáp. Nàng tuy tiếp xúc với hai người Bạch Linh Nhi nhưng thái độ vẫn còn lạnh lẽo lắm.
•Ồ !
Bạch Linh Nhi nghe vậy hơi thất vọng. Nàng quả thật rất muốn trở nên xinh đẹp như Triệu Hàn Tiên.
Chúng nữ tiếp tục trò chuyện vừa tắm rửa. Chỉ có Hải một mình ngồi trên một góc cây yên lặng đếm lá cây.
Dòng nước lạnh lẽo vẫn chảy. Bên trong nước tối đen như mực. Chợt một bàn tay nhớp nháp vươn ra. Nó giống như bàn tay của ếch, bên trên có năm ngón tay dài. Bàn tay kia lập tức chộp lấy cổ chân Triệu Hàn Tiên.
•Hử !.
Triệu Hàn Tiên giật mình kêu lên. Tuy nhiên chưa kịp nói gì đã bị kéo hụp xuống nước.
•Hàn Tiên tỷ. Tỷ sao vậy.... Hả..
Hai người Bạch Linh Nhi nghe được âm thanh lạ lập tức nhìn qua thì phát hiện Triệu Hàn Tiên bị lôi xuống nước.
•Hàn Tiên tỷ.....
Bạch Linh Nhi vội vàng hô lên.
•Nguy rồi, tỷ ấy đã bị thủy quái bắt đi.
Tiểu Thanh sau khi vùi đầu xuống nước liền ngoi lên kinh hô.
•Chúng ta phải làm sao.
Tiểu Thanh lo lắng hỏi Bạch Linh Nhi.
•Gọi Thiên Hải ca...
Bạch Linh Nhi tâm tư chuyển động, rất nhanh liền nhớ đến Hải vẫn còn bên cạnh. Lập tức cả hai hô lớn gọi Hải đến.
•Có chuyện gì.
Hải nghe thấy tiếng gọi liền chạy một mạch đến. Sau khi nghe Bạch Linh Nhi kể sơ qua lập tức không do dự phóng xuống nước đuổi theo.
Hải bơi cực nhanh. Chớp mắt đã lặn sâu mấy chục mét. Hỏa Nhãn Kim Tinh mở ra, lòng sông lập tức rõ ràng. Bóng dáng vật bắt cóc Triệu Hàn Tiên cũng xuất hiện.
•Yêu nghiệt đứng lại cho ta.
Hải hét lớn. Âm thanh truyền xuống nước tựa như tiếng lôi minh.
Yêu vật kia nghe lấy lập tức tăng tốc, để lại một vệt dài bóng. Hải vừa tức giận vừa lo lắng cho Triệu Hàn Tiên. Sợ nàng không chịu được nữa. Tốc độ lặn nhanh càng thêm nhanh. Chợt phía trước xuất hiện một vật thể đen ngòm chặn đường hắn lại.
•Cmn Hải Tượng...
Hải nhìn thấy vật đó liền thốt lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.