Người đã làm cha rốt cuộc cũng không như trước kia nữa.
Khương Lệnh Uyển thấy Thái Tử một thân áo gấm kim quan, đuôi lông mày nhiễm ý cười. Cứ như vậy tiến vào, thân hình nhẹ nhàng, như một cơn gió cuốn mà đến. Khương Lệnh Uyển uốn gối hành lễ, Thái Tử cười, vội nói: “không cần đa lễ.” Lúc sau lại hướng tới Khương thị nói, “Tiểu tế gặp qua nhạc mẫu.”
Khương thị có chút thụ sủng nhược kinh. Nhưng xưa nay, Thái Tử đối đãi nàng khách khí, dần dà cũng thành thói quen. Trước kia khi nữ nhi chưa gả tiến cung, Khương thị liền hiểu được Thái Tử là vừa ý nữ nhi, lúc này mới đem nữ nhi đưa đến Ninh Châu. không ngờ đây là thiên định nhân duyên, muốn cắt như thế nào đều cắt không đứt được. Khương thị chỉ đành nhận mệnh, nhưng hôm nay thấy Thái Tử đối tốt với nữ nhi như vậy, trong lòng cũng an tâm vài phần.
Thái Tử lễ phép qua đi, liền ngồi xuống bên giường Tiết Tranh. hắn thấy thê tử ăn mặc một thân áo lụa ngù sắc ngọc lan, người mới vừa sinh xong hài tử, nhưng này trước ngực đôi thỏ ngọc to tròn, rất là no đủ vểnh cao. Thái Tử mấy tháng nay chưa nếm qua thức ăn mặn, nhưng hàng đêm đều cùng thê tử cùng giường mà ngủ nên chịu không ít khổ. hiện giờ đúng là nhất thời không chịu nổi lúc này trêu chọc thời điểm, nếu không phải trong điện có người ở, Thái Tử đã vươn hai móng tử liền cứ như vậy mà nhào lên đi……
Tiết Tranh thấy bộ dáng như ác lang của Thái Tử thì hung hăng trừng mắt liếc xéo hắn một cái.
Thái Tử nhất thời rụt rụt đầu, một bộ dạng thê nô. hắn chỉ nhìn thôi, còn không được sao?
Thái Tử chân trước vừa tới, chân sau Hoàng Hậu liền tới rồi.
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-gia-kieu-the/1811785/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.