Edit: Tiểu Huân
Beta: Twins
Kim Kết lo lắng chủ tử nhà mình sẽ cảm thấy lạnh, liền cầm một chiếc thảm lông đi vào. Nàng vừa vào nhà liền nhìn thấy Lục Tông đứng ngay trước mắt, hắn đang ngẩn người, nàng định nói chuyện, Lục Tông liền giơ tay ra hiệu, Kim Kết nhanh chóng im lặng, thức thời lùi ra.
Lục Tông đi tới, ngồi bên cạnh nàng. Thấy nàng nhắm mắt ngủ yên, giống như đang mơ một giấc mơ rất đẹp.
hắn giơ tay xoa nhẹ gương mặt nàng, tiểu cô nương kẽ run mi mắt, lập tức tỉnh lại, đôi mắt ướt nhẹp, mông lung nhìn thẳng hắn, sững sờ trong chốc lát, sau đó mới mở miệng nói: “Sốt đã hạ, ngự y nói sẽkhông ảnh hưởng đến tính mạng. Chỉ là cơ thể có chút suy kiệt, sau này phải chú ý tĩnh dưỡng.” Người vừa mới tỉnh nên giọng của nàng đặc biệt mềm mại, khàn khàn ngọt ngọt, vô cùng dễ nghe.
Lục Tông “Ừm” một tiếng, vẻ mặt không thay đổi nói: “Huynh nghe quản gia nói rồi.”
Khương Lệnh Uyển vẫn chưa tỉnh ngủ, nhất thời có chút ngơ ngác, lại thấy vẻ mặt uể oải của hẳn, cũng hiểu mấy ngày nay hắn phải bôn ba bên ngoài, sợ là không có chút nào rảnh rỗi. Nàng hơi nhíu mày, lo lắng nói: “Huynh đột nhiên trở về như vậy, hoàng thượng có trách tội không?”
Lục Tông nói: “Đừng lo lắng.”
Khương Lệnh Uyển lúc này mới yên tâm. Cũng đúng, Lục Tông bán mạng vì hoàng gia nếu như Vinh vương đang trên bờ vực sinh tử mà hắn lại không thể trở về gặp mặt cha mình, Thừa Đức đế nếu như còn trách tội, như vậy thật quá không có tình người.
Ngồi trên ghế ngủ có chút không thoải mái, Khương Lệnh Uyển là một người chưa bao giờ để bản thân phải chịu khổ, hôm nay cũng là lần đầu tiên. Thân thể nàng vô cùng yểu điệu mảnh mai, chỉ nằm mộtlát mà eo đã có hơi nhức mỏi, cổ cũng đau. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-gia-kieu-the/1811757/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.