Giờ khắc này, trên gương mặt bánh bao của Khương lệnh Uyển lại hiện lênsự ưu sầu không hợp với tuổi, ai bảo đời trước nàng lại thích cái tínhcách bá đạo này của Lục Tông cơ chứ.
Vẻ mặt rõ ràng rất ngoan ngoãn biết điều, nhưng dù sao cũng là tướngquân chinh chiến sa trường mấy năm, luyện được một thân võ nghệ rất tốt, nhìn thì có vẻ gầy nhưng chỉ cần thoát xiêm y trông hắn sẽ vô cùng cókhí khái nam tử. Nàng không thích nam nhân quá gầy, nhưng nếu là loạimãng phu lưng hùm vai gấu, cả người đầy thịt, một hơi có thể ăn năm sáubát cơm như trong thoại bản viết, thì quả thật không lọt được vào mắtxanh của nàng, cảm thấy loại thẩm mĩ này không hợp với nàng, đứng bêncạnh có vẻ như đang đứng chung với một bức tường.
Nhưng Lục Tông lại không giống.
Cơ thể Lục Tông rắn rỏi nhưng lại không quá cứng cáp, hơn nữa chỉ cầnhắn đổi qua một bộ cẩm bào, phối hợp với gương mặt như họa này, cộng với khí chất lạnh nhạt trời sinh, quả thực là không chút nào nhìn ra đượchắn là một vị võ tướng, tuy vậy khí chất của hắn lại cực kì bá đạo. Nữnhân mà, các nàng cần nhất chính là cảm giác an toàn, nên khi nàng đứngbên người Lục tông, chẳng những có cảm giác an toàn, hơn nữa còn vô cùng nở mày nở mặt.
Trong lòng nàng có hư vinh, Lục Tông lại có thể thỏa mãn lòng hư vinh của nàng.
Điểm này, không biết co bao nhiêu người trong Trấn thành thầm ước ao.
Khương Lệnh Uyển cúi đầu nhìn hoa trong ngực, xinh đẹp vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-gia-kieu-the/1811674/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.