Khương Bách Nghiêu ôm khuê nữ lên xe ngựa.
Ngày xưa khuê nữ luôn thích diện những trang phục xinh đẹp, tuổi nhỏđã thích chưng diện, hôm nay thế nhưng lại ăn mặc sạch sẽ thỏa đáng.Khương Bách Nghiêu chỉ nghĩ là do Đào ma ma thận trọng, nhéo nhéokhuôn mặt đáng yêu của khuê nữ nói: “ Chút nữa Xán Xán cần phải ngoanngoãn, không được hồ nháo, biết không?”
Khương Lệnh Uyển một đôi mắt to đen lay láy nhìn Khương Bách Nghiêu, đôi lông mi cong vút như hai cây quạt nhỏ, miệng nhỏ trắng trẻo mập mạp hémở, ngoan ngoãn gật đầu nói: “Xán Xán sẽ là bé ngoan.”
Khương Lệnh Uyển tâm trạng có chút sốt sắng, chỉ ngoan ngoãn ngồi trênđùi cha mình, một khuôn mặt nhỏ non nớt trầm ổn không hợp với tuổi. Ởtrong trí nhớ của nàng, Lục Tông đối với mẫu thân Vinh Vương phi Phùngthị vô cùng tôn trọng, nhưng đối với Vinh Vương lại tương đối nhạtnhẽo. Chỉ có điều sau khi Vinh Vương phi không còn, Vinh vương tuy rằng không lấy vợ nữa, nhưng lại sủng ái nhất trắc phi Phan thị. Sau khinàng gả cho Lục Tông, phía trên không có bà bà*, cũng tránh được một ít tranh chấp. Bằng không với tính tình của nàng, đổi lại là vị bà bànào cũng sẽ không ưa.
*bà bà: mẹ chồng
“Xán Xán.”
Nghe được thanh âm non nớt lanh lảnh, Khương Lệnh Uyển giương mắt, nhìn tiểu thiếu niên đang đi tới---Khương Dụ.
Khương Dụ là ca ca ruột của Khương Lệnh Uyển, hiện giờ mới chín tuổi,chính là tuổi đến trường, nhưng phu tử dạy học lại thường xuyên đến Quốc Công phủ cáo trạng, không có biện pháp đối với thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-gia-kieu-the/1811656/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.