*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Tự bó tay toàn tập với Tiêu Nam và Cao Chú, không có ai là khiến người ta không lo lắng.
Lại còn anh vừa mới đi chạy bộ về cả người mồ hôi khó chịu quá thể.
Đẩy hai người ra ghế sô pha ngồi, Lục Tự vươn tay ra, “Hai người làm quen nhau đi, anh đi tắm.”
Dứt lời, anh xoay người đi cầm quần áo vào phòng tắm. Chỉ lưu lại Tiêu Nam và Cao Chú trố mắt nhìn nhau.
Trong phòng khách không ai mở miệng. Cho đến tận khi tiếng nước chảy róc rách từ phòng tắm truyền ra, bầu không khí dần trở nên lúng túng. Tất nhiên, lúng túng là do Tiêu Nam đơn phương nghĩ vậy.
Cao Chú lăn lộn xã hội từ lâu đã quen việc gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ. Y không hề che giấu ánh mắt đang quan sát Tiêu Nam, đến tận khi Tiêu Nam mất kiên nhẫn rồi mới từ từ giới thiệu bản thân, “Ha, anh bạn nhỏ, tôi là Cao Chú. Đừng hiểu lầm nhé, không phải toán cao cấp đâu, là Chú trong ‘Địa khoát bát hoang cận, thiên hồi bách xuyên chú’[I].”
Cảm nhận thấy ánh mắt chăm chú nhìn mình như đã rời đi, rốt cuộc Tiêu Nam cũng thả lỏng. Hóa ra y là học trò của lão Lộ, người này hôm qua mới xuất hiện từ miệng anh Lục vậy mà giờ đã ngồi ở đây rồi.
Tiêu Nam vô cớ nhận ra dấu hiệu nguy hiểm. Người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-dong/1863722/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.