Lục Tự ngây ngẩn nhìn hai quyển sách kia. Anh nhớ đến những lần gặp gỡ hơn mười ngày liền đầu tháng kia, đến tột cùng là tình cờ trùng hợp hay là trăm phương ngàn kế?
Lúc ấy cậu nhóc nói tìm người thân hẳn không phải là nói dối. Huống chi lúc thấy cậu ấy chật vật cũng là anh mở miệng trước, em ấy còn khá sợ sệt, không phải là có thể liệu trước được hành động của mình đó chứ?
Có thể là cậu ấy chỉ là đọc sách của anh rồi quên mất tác giả? Chuyện này thì đúng là bình thường, đối với một quyển sách thì người ta thường có xu hướng tập trung vào tựa đề và câu chuyện của nhân vật hơn là một cái tên tác giả nho nhỏ được in trên trang bìa.
Nhưng nếu cậu nhóc đã sớm biết LX là mình vậy tại sao chưa bao giờ đề cập đến chứ?
“Anh Lục có chuyện gì vậy?” Vốn Tiêu Nam đang sửa soạn quần áo trong tủ rồi chuẩn bị lấy vali thì thoáng thấy Lục Tự đứng bên cạnh không nói một lời. Nhìn theo tầm mắt Lục Tự, Tiêu Nam như ngừng thở. Hai quyển sách kia…
Vừa rồi cậu một lòng nghĩ đến chuyện nghỉ học nên quên mất mấy quyển sách. Trái tim Tiêu Nam đập loạn, cậu muốn nói gì đó nhưng tựa như có cái gì mắc kẹt trong cổ họng khiến cậu không thể nói lên lời.
Lục Tự định thần lại, cười với Tiêu Nam, “Không sao, anh nhìn thấy sách trên giá sách của cậu, không ngờ là cậu cũng đọc sách của anh.”
Rõ ràng giọng điệu của anh rất bình thường vậy mà Tiêu Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-dong/145118/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.