Gần đến tháng chín, Ninh Thành dần có chút hương vị mùa thu.
Lục Tự dẫn Tiêu Nam đi qua con đường nhỏ trong rừng. Cơn gió cuối hè thổi qua, lội qua dòng nước đầu thu và cảm nhận món quà của thiên nhiên rộng lớn.
Tiêu Nam cứ như một đứa trẻ sơ sinh tràn đầy hiếu kỳ với mọi thứ trước mắt.
Mặt trời tránh thoát khỏi trói buộc của đám mây lặng lẽ ló đầu ra. Ánh mặt trời chiếu xuống mặt đất, nơi nào cũng có sự sống.
Tiêu Nam đi phía sau Lục Tự, lấy điện thoại ra len lén chụp một bức ảnh bóng lưng Lục Tự.
Lại thầm nhớ trong lòng. Ngày 28 tháng 8 lần đầu tiên đi hóng gió với anh Lục, đi qua những nơi anh Lục từng đến.
Hai người ở ngoại ô phía tây thành phố rong chơi cả một buổi chiều. Cho đến tận khi mặt trời ngả về tây, ánh chiều tà bao trùm khắp bầu không, chiếc Passat từ từ dừng lại trước cửa văn phòng LX ở đường Nam Nhị Hoàn.
Lục Tự mở cửa xe chỉ dặn Tiêu Nam một câu “Ở trong xe chờ anh một chút” rồi xuống xe ngay.
Hai phút sau Lục Tự trở lại xe, trên tay có cầm theo một hộp kính mắt. Anh không bị cận thị, nhưng vì sáng tác phải dành nhiều thời gian ngồi trước màn hình máy tính, nên anh mua một cái kính ngừa tia phóng xạ.
Chú ý thấy ánh mặt Tiêu Nam, Lục Tự chủ động nói: “Tối nay muốn cập nhật tiểu thuyết mà trưa nay lại quên cầm kính về.”
Tiêu Nam gật gù. Thật sự thì cậu rất thích nhìn dáng vẻ Lục Tự đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-dong/145116/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.