Một lần nữa nhé! Tử Đằng hoàn toàn rơi vào ái tình của Yên Đan... Thời gian xa cách quá lâu, sự nhớ nhung dày vò... Nay được ôm nàng trong tay Tử Đằng rất trán trọng từng giây, từng phút từng khoảnh khắc bên nàng...
Yên Đan cười vòng tay ôm người yêu, nàng hôn trán Tử Đằng, khẽ vuốt mái tóc chỉ dài chấm vai nhưng rất mềm của Tử Đằng... Nàng cưng nựng bảo
" em lớn rồi... "
" ưm... Làm sao? Em lớn từ lâu rồi mà, chị còn tưởng em là học trò bé bỏng năm nào sao? " Tử Đằng lại nhõng nhẽo dụi dụi vào ngực nàng...
" Tại sao không có người khác đi... Sao phải khổ vì chị như thế? " Yên Đan vừa nói vừa gãi nhè nhẹ các đầu ngón tay dọc lưng Tử Đằng khiến cô nàng cảm thấy rất thích thú lắc đầu nguầy nguậy...
" Trả lời người ta mau... Nhanh nào... " Yên Đan sốt ruột chờ câu trả lời...
Tử Đằng, ngả người ra nằm cạnh Yên Đan thở dài một phát... Khiến nàng càng sốt ruột vì độ thong thả của Tử Đằng... Nàng nghiêng người vòng tay lên ngực cô, vuốt ve má dụi dụi vào Tử Đằng... Một chân lại chủ ý gác lên người ngay hạ bộ Tử Đằng...
Đố ai chịu được.... Tử Đằng giây phút không kiềm lòng được, xoay người lật nàng lại, hai tay chống xuống giường nhìn nàng đăm đăm. Bấy giờ Yên Đan bé bỏng nằm gọn trong vòng tay Tử Đằng... Nàng nghiêng mặt qua bên, tránh ánh nhìn như xuyên thấu của người yêu...
" Vì sao ư?... Vì trên đời này chỉ có duy nhất một mình cô thôi, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-co-giao-hoa-ra-la-vo-a/778187/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.