" Ba, mẹ khi nào hai người mới về thăm con đây?" Tử Đằng ngồi ăn đĩa trái cây cùng Mộc Hoa và Á Trung nói chuyện với ba mẹ mình. " con gái khỏe không? Học hành sao rồi?" giọng từ mẫu Tử Đằng vui vẻ bên kia "..~ ba má còn nhớ tới đứa con này sao a~, ba má đang ở đâu... " cho một trái nho vô miệng nhai Đưa tay ra dấu im lặng với hai đứa bạn đang đánh nhau ầm ì kế bên. "... A ba má đang ở Úc... Thật là xinh đẹp... Phải không bà xã? Chụt... " giọng ông Dương nói vọng vô dt "...ư, ông xã kì quá em đang nc với con gái a.... " bà Dương trách móc yêu ông chồng mình Đưa điện. Thoại ra xa nhăn mặt tỏ vẻ ớn. " ba má kì ghê, làm ớn thí mồ à... Có biết đang nói chuyện với con gái ko a~..." " xin lỗi con.... Thế chuyện học hành thì sao? " bà vẫn cứ ngắt ngứ nc với Tử Đằng chắc đang bận trêu đùa với ông chồng. ..." a con gọi ko đúng lúc rồi, con chỉ báo là con thi xong rồi đang chờ kết quả.... " tiếng bên kia có lẽ họ đang hôn nhau... Tử đằng vội vã tạm biệt rồi ngắt máy nhún vai nhìn hai đứa bạn. " ba mẹ cậu thật hạnh phúc nha, chẳng bù cho ông già bà già tớ... " Á Trung thở dài một lượt rồi tiếp tục ván game. " hơiza, mê chơi bỏ con gái luôn ~...". Mà nó cũng chẳng bận tâm mấy, nó quen sống một mình rồi. Nó nhớ Chương Yên Đan... Thật là nhớ quá đi mà! Từ hôm nó ôn thi đến giờ, nàng cũng bận đi công tác xa để gác thi ở điểm khác. Giờ nàng bận chấm thi thật hơn tuần rồi chưa có gặp nàng. Nó nhớ mùi hương của nàng ghê, nghĩ tới mặt bí xị... Nó cầm đt lên xem nàng chẳng thèm nt cho nó. Mọi khi giờ đã có gọi điện rồi... " nhớ nàng à?" Mộc Hoa nhác thấy Tử Đằng biết ngay, vừa huých Á Trung một lượt làm hạ đo ván chiếc xe của cậu ta vừa hỏi Tử Đằng... " sao cậu lại có thể ác như vậy hả? " Á Trung rên rỉ đau khổ vì bị thua liên tục 9 ván liên tiếp, Mộc Hoa nhướn mày thách thức Á Trung.. Rồi quay sang Tử Đằng, " xong việc cô về ngay ấy mà... " " biết thế mà tớ thấy lo lo làm sao?" Tử Đằng nằm sượt dài trên sofa nhăn nhó, nhìn hai đứa chơi game... .... . . " alo,.... alo mamma, cô nghe em không?... A~ ở đâu mà ồn thế!" Tử Đằng nhăn mặt ngồi bật dậy, khi nghe tiếng Yên Đan hay ai ko rõ nói ngắt ngứ. " sao thế?.. " hai đứa đang chơi game cùng đồng thanh nhìn Tử Đằng... " hình như cô đi bar với ai, ko nghe nói ồn quá!" Tử Đằng cố nghe vài tiếng nữa đành ngắt máy. Nhăn nhó tỏ vẻ khó chịu " đi đâu ko biết, chắc chắn có đàn ông... Bực thật chứ... " mất kiên nhẫn hết sức ... " ~ a cậu dùng dịch vụ định vị cuộc gọi đi, xem cô ở đâu... " Á Trung reo lên " cậu là tuyệt nhất!" đánh vai Á Trung cái bốp Tử Đằng dò ngay... " xem nào.. " 3 đứa chụm vô dt chờ đợi ".... Đây rồi club singel..." " HẢ???..." cả ba cùng la lên, " ở gần nhà mình đây mà... " Khoác áo vô người, Tử Đằng bảo " Á Trung đi với tớ, Mộc Hoa ở nhà nhé... " " ok... " . ..... ... " ồn thật đó, biết đâu mà tìm đây?" Á Trung bịt tai khó chịu bar quá ồn và đông... Tử Đằng khó chịu thầm trách nàng sao lại tới những chỗ này. Nhìn xung quanh ko thấy nàng đâu cả. " cậu gọi di động lại xem sao... " Á Trung hét to vào tai Tử Đằng... Nó gọi nàng, mà cũng chẳng bắt máy, giờ nó lo cho nàng hơn là giận. " tìm đi, 15 phút nữa ko thấy ra cổng nhé!" Tử Đằng nói rồi vội len lỏi đi tìm nàng 15 phút sau vẫn không thấy đâu... " không thấy à?" Á Trung lắc đầu " hay định vị sai, sao cô lại ở đây được?... " " bốp... " Tử Đằng đá cái thùng rác trước mặt " sao sai được... Đi đâu ko biết, cô có gì... " " tiểu Đằng bình tĩnh, bình tĩnh... " Á Trung giữ vai nó.. Bỗng có tiếng nói lè nhè của phụ nữ cất lên... " ha ha, A~ Cao Bân à hôm này thật sự vui a... " " là cô... " cả hai cùng nhìn nhau nhìn quanh quất thấy nàng đang được một người đàn ông dìu sắp bước vào xe hơi cạnh đó. Cả hai cùng chạy ào tới " em say rồi, để anh đưa em về nghỉ... " người đàn ông tầm tuổi nàng dỗ dành nàng " ...tôi phải đến nơi này có chút chuyện... " Yên Đan từ bao giờ lại có bộ dạng say xỉn mất mặt thế kia... "ưm... Mà sao em khó chịu quá! Cái áo này a~ cởi ra được ko?" nàng vừa nói lại vừa đưa tay lên cởi nút áo mình ngả nghiêng vào người tên đàn ông kia " Em từ từ... Chúng ta về nhà anh sẽ giúp em cởi nó... " hắn ôm xiết nàng với ánh mắt khốn nạn " Cô Chương... " Tử Đằng trông bốc khói bước tới kéo nàng về phía mình. " hức... Ai đây?...~~ a Tiểu Đằng em tới rồi, a cởi cái này... Khó chịu lắm a... " nàng nhác thấy Tử Đằng vội ngả ngay về phía nó... Tử Đằng đón nàng nhìn Á Trung khó hiểu thái độ nàng Nói với vai Tử Đằng " cô bị chuốc thuốc rồi... " " khốn nạn... " nó nghiến răng, giữ nàng trong tay mà co nấm đấm lại hạn ko thể đấm vỡ mặt hắn ngay tức khắc. " cô cậu là ai?" Tên đàn ông bức xúc khi bị Tử Đằng giành lấy nàng " hihi, tiểu Đằng ư... Ngứa quá đi..." nàng cắn vành tai Tử Đằng .. Tử Đằng nhìn Á Trung gật đầu Á Trung bước tới trước Cao Bân. " ông về đi, tôi nhận ra ông thanh tra sở à... Có cần tôi kiện ông vì tội chuốc thuốc kích dục một giáo viên không... " Lời nói của Á Trung khiến Cao Bân xám mặt, ông ta hậm hực lên xe còn gằn giọng " chuyện này chưa xong đâu!" rồi lái xe đi mất hút " Đưa cô về nhanh đi, trời lạnh không hay... " Á Trung vội đánh xe ra chở cả hai về... " mamma, bình tĩnh em đây... " Tử Đằng cố gỡ nàng khỏi người mình và giữ nàng để không tự mình cởi hết áo quần ra. Nãy giờ trên xe Á Trung đỏ mặt mày... Mặc dù biết cô bị chuốc thuốc... " gì thế... " mộc hoa hốt hoảng đỡ Yên Đan... " tớ kể sau.. " Á Trung đặt chìa khóa xuống bàn rồi thở dài Vỗ vỗ vai Tử Đằng nói với giọng an ủi... " tiểu Đằng cô bị vậy cậu chỉ có cách giải quyết thôi... " nhướn mày với nó.. Tròn mắt... " hả cô bị chuốc thuốc... " Á Trung nhăn mặt, "khẽ thôi cậu... " " thôi nhanh đi, tôi thấy cô sắp chịu hết nổi rồi... " Mộc Hoa nhắc khéo " ok, hai cậu về đi nhớ khóa cửa hộ tớ... " Tử Đằng vội bế thốc nàng lên rồi đi thẳng lên phòng. . . . . Nhìn Yên Đang nằm rên rỉ trên giường, làm mấy trò phản cảm khó coi thật nó giận nàng tím mặt. " ~~ um.... " nàng đã tháo hết cúc áo của mình, giờ đang tự xoa nắn ngực mình vậy toàn thân còn uốn éo, phát ra âm thanh ma mị hết sức. Tử Đằng khó chịu, chạy vào nhà tắm vắt khăn rồi trở ra lau mặt cho nàng... " cô tỉnh đi... Mamma... " nó vỗ vỗ má nàng nhưng vô hiệu có lẽ hắn chuốc nàng hơi quá liều... Bây giờ nàng không còn dừng lại ở ngực nữa mà tự mình cho tay vào quần mình, rồi như muốn khóc nàng rên ư ử... Tử Đằng vừa giận vừa buồn cười nàng trong hình ảnh phản cảm nàng... " không ngờ cô kích thích đến thế khi một mình a~~.." Mặc dù hơi miễn cưỡng nhưng ko còn cách nào khác là giúp nàng thõa mãn... " để xem cô tới cỡ nào... " Tử Đằng cười nham hiểm, nhưng lại bỏ đi ra ngoài một lúc sau trở vô với cái túi đen... Tử Đằng bước vào vừa vặn lúc Yên Đang tháo áo ngực vứt trúng mặt mình... " mama, cô quậy quá!!! " ngửi ngửi cái áo rồi vứt sang bên nó chồm lên người nàng... Hôn đôi môi nàng, còn mùi rựu... Nhưng không sao vẫn rất tuyệt vời... " ui... " nàng cắn môi nó bật máu... Rồi cười khúc khích " cô thật là hư hỏng a~" Tử Đằng vén mái tóc lòa xòa của nàng sang bên rồi hôn cổ nàng, nó mút nơi đó để lại dấu tích khá nhiều... " ưm... Tiểu Đằng... Ngực.... " nàng mơ hồ gọi tên nó rồi bóp bóp ngực mình Cười mĩm rồi vồ ngay lấy bầu ngực căn cứng của nàng... Nó cắn nhẹ đầu ngực nàng, nó bóp ngực nàng như thể người ta bóp một trái bóng dẻo... Nhào nặn thì đúng hơn... Cơ thể nàng quá tuyệt hảo từng centimet... Tử Đằng lại để dấu lại khắp trên ngực nàng. Nó biết ngày mai nàng sẽ giận nó cho xem, nhưng kệ đây là hình phạt cho nàng... Cởi phăng chiếc quần vướng víu trên người nàng, Tử Đằng lục túi đen ban nãy lấy trộm từ phòng pama nó... Túi đồ chơi người lớn, rồi đeo quanh hông vật thay thế của nam nhân... Nhếch mép cười nó banh hai chân nàng ra hai bên... Nhẹ nhàng nó tiến sâu vào bên trong. Yên Đan khẽ nhăn mặt một chút rồi sau vài cú nhấp nàng giãn nét mặt... Có lẽ cảm giác được lấp đầy khiến nàng sung sướng, Tử Đằng cứ thế ra vào hai tay nhấc hông nàng lên cao hơn chừng 30 phut nàng mới chịu ra. Buông Yên Đan ra nằm vật kế bên thở dốc, chưa chi đã nghe tiếng nàng rên ư ử. Chưa kịp phản ứng đã thấy nàng leo lên bụng mình, tự nhét vật kia vào bên trong mình. Nàng nhấp nhổm trên bụng nó "~ a mama cô làm gì vậy...??? " nó bó tay thuốc phản ứng mạnh quá "...a... A tiểu Đằng... ngực... " Yên Đan một tay chống ở ngực Tử Đằng một tay kéo tay nó bóp ngực mình. Nàng ngửa cổ ra thở trông gương mặt đa tình dâm đãng vô độ... " hức... Hức.. " yên đan bấu chặt vai Tử Đằng răng nghiến chặt oằn mình lên thêm một lần khoái lạc nữa... Nàng ngã lên mình Tử Đằng vừa thở vừa cười khúc khích... " em thật tuyệt a~.." Vật nam nhân kia chưa rời khỏi nàng, Tử Đằng vội lật nàng lại. Vẫn giữ nó bên trong nàng không rời ra, để nàng quỳ chổng mông về phía nó " mamma cô thật quyến rũ..." nó đánh vào mông nàng cái bốp "...a... Sao lại đánh người ta... " nàng rũ rượi trong cơn say và thuốc giọng nũng nịu ứ chịu được... Yên Đan tự mình đẩy ra vào Tử Đằng giữ mông nàng đều đều chạm vào hạ bộ Tử Đằng rất kích thích Tử Đằng không kiềm lòng được bặm môi tét mông nàng cái nữa, rồi giữ hông dập thật sâu bên trong nàng... Nàng gục đầu xuống giường hai tay chống đã mỏi nhừ mà vẫn chưa chịu ra. Tử Đằng lật nàng lại làm theo kiểu truyền thống... Nhịp độ càng lúc càng nhanh hơn, mồ hôi cả hai đã ra như tắm... "mamma cô xong chưa a~.." Tử Đằng thều thào Còn nàng vẫn lắc lắc đầu rên ư ử theo chiều rất thõa mãn... Nàng nhăn mặt câu cổ Tử Đằng, hai chân quặp lấy hông Tử Đằng ghì sát vào hạ bộ mình như ko muốn dừng lại. Móng tay nàng dài bấu chặt lưng Tử Đằng đau điếng... " a.. Mamma đau.. " Nàng nhăn mặt, cơ bụng co lại, cả âm đạo co giật liên tục nàng ra lần 3... Thở phào rút vật đó ra một dòng khí đục của nàng ra theo ướt drap giường... Nhìn Yên Đan nằm vật bên cạnh, nó đau lòng nó hận tên đó làm đau nàng... "~a... " mà hình như người đang đau là nó mới phải, nào cào nó mồ hôi ra xót quá... Nó cởi phăng áo ngoài ra chạy đi tắm... ... Cuối cùng đêm đó nàng còn hành hạ nó đến 3 lần nữa mới chịu nằm yên ngủ. . . . . Chương Yên Đan lờ đờ mở mắt, xoa xoa trán mình... Nàng nheo mắt chưa xác định được đây là đâu. Nàng chỉ nhớ đêm qua định về ghé Tử Đằng tạo chút bất ngờ nhưng lại bị nhóm người Cao Bân rủ đi ăn mừng vì hoàn thành công việc xong... Rồi sau đó... Nàng tự cười thẹn... Ko biết sao nàng nằm mơ thấy ân ái cùng Tử Đằng... Mà nhức đầu quá! Còn bên dưới mình nàng thấy đau rát vô cùng... " mama cô dậy rồi a~..." giọng Tử Đằng mệt mỏi ngái ngủ hỏi nàng Giật mình nàng nhìn sang thấy Tử Đằng choàng tay qua ôm mình, còn mình mới vỡ lẽ ko mặc quần áo. Trên ngực đầy vết yêu thuơng của tiểu quỷ này để lại, bên dưới còn đau ko tả xiết nàng nhăn mặt tát Tử Đằng cái bốp... " mama, sao cô đánh em.. " Tử Đằng nhăn nhó ôm mặt ngồi dậy bức xúc. " em lợi dụng tôi... Cả đêm qua á... Làm cũng vừa thôi giờ người tôi đau ko chịu nỗi, bên dưới rất đau a~" Nàng như sắp khóc nằm im " trời ạ,... " Tử Đằng ôm mặt rồi chống tay xuống giường tới sát mặt nàng " cô ko nhớ gì ạ... mamma yêu quý... " nhìn nàng cười thú vị, nàng lắc đầu trông vô tội vô cùng Tử Đằnh kể lại mọi việc cho nàng nghe... Cô nàng ôm mặt, vò tóc ko tin được... . . . . "Thôi được rồi mama, em đưa đi tắm nè... " Tử Đằng bế nàng cuộn trong chăn, chân bước loạng choạng... Nàng ôm vai Tử Đằng ngước nhìn nó hỏi " em bế được ko..? " " sao ko? chỉ tại cô ko phải đêm qua hành hạ em đến nỗi này sao.. " Đặt nàng trong bồn tắm rồi nhẹ nhàng mở nước, để nàng ngâm mình trong bồn nước ấm. Tử đằng đánh răng " tiểu Đằng lưng em làm sao thế?" nàng thấy những vết cào trên lưng nó thắc mắc. Nhổ miếng bọt kem đánh răng, lau mặt rồi tới bồn tắm kề sát mặt nàng " tại cô đó mama, thật biết cách hành hạ em.. " rồi hôn phớt lên môi nàng Yên Đan đỏ mặt,nghịch xà phòng trong bồn " tôi xin lỗi... " Đưa tay bóp ngực nàng bặm môi trêu nàng " cô... Có muốn thêm lần nữa ko mama..?" " đừng trêu người ta nữa..." Tử Đằng cười nhẹ rồi ra ngoài lát sau trở vào với vật nam nhân còn dính chút vệt trắng trên đó. Nàng nhìn vật đó hốt hoảng " em định làm gì nữa tôi rát lắm rồi, ko nữa đâu... " " cô nghĩ đi đâu.. Em chỉ định rửa nó thôi.. Chân em còn đứng ko vững bây giờ đây.. " phì cười nàng rồi cho vô bồn rửa sạch ..." em.. Từ khi nào lại có cái thứ này" nàng dò hỏi Tử Đằng... " của pama em nhưng hình như họ chưa có dịp dùng tới thì đã đi du lịch rồi " không đợi nàng hết ngạc nhiên Tử Đằng nói luôn " ...uhm, họ zậy đó, nên giờ yêu nhau quá dẫn nhau đi hưởng thụ bỏ con gái ở nhà một mình đây... " nó thở dài... " xong chưa, em bế cô ra nè... " nhướn mày hỏi nàng Gật đầu, Tử Đằng lấy khăn tắm to rồi "vớt" nàng ra khỏi bồn nước " lạnh ko?" nàng gật đầu Với tay bật điều hòa lên chút, lấy cái áo sơ mi của mình cho nàng khoác vô, vì quần áo đêm qua rách hết rồi với cả dơ nữa.. Nàng ngắc ngứ, len lén nhìn Tử Đằng đang lục cái mấy sấy tóc. " cộc cộc.. " tiếng gõ cửa làm nàng giật mình, " ba má em sao?" nàng hơi hoảng Lắc đầu bình tĩnh " Tiểu Đằng.... Đồ ăn tớ để ngoài này nhá... Cô Chương sao rồi ổn chứ?" Giọng Mộc Hoa bên ngoài Tử Đằng tới hé cửa, " là cậu à.. Ok, cảm ơn hai đứa nhé!!" nói vài câu gì đó
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]