Ôn Nhã ở trong lồng ngực của Vân Lâm…cũng không biết từ khi nào đã ngủ mất rồi. Cho đến khi nàng tỉnh lại. Vẫn bị Vân Lâm ôm trong người, mà trên đầu nàng Vân Lâm vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.
Nhìn Vân Lâm vẫn còn ngủ say, Ôn Nhã không nhịn được trách móc, hắn thiệt là, hại nàng phải lo lắng đề phòng, vậy mà hắn cư nhiên ngủ say đến như vậy. Ôn Nhã bị trói, loại cảm giác đó sớm đã biến mất, bởi vì động đậy, nên cảm giác đó liền trở về khiến nàng không chịu được mà cau mày.
Ôn Nhã ngước đầu, nhẹ nhàng lùi về sau một ít, bây giờ bọn họ hai người trên thân không một mảnh vải, cùng nhau nằm ở trên giường, chuyện này tính là sao đây.
Ngay ở thời điểm nàng vừa động đậy, Vân Lâm cũng động theo, đưa tay ôm nàng giật trở về bên người, Chăm chú đẩy nàng sát vào ngực mình. "Tỉnh rồi."Vân Lâm trong lời nói còn mang theo nồng đậm giọng mũi, hiển nhiên là vừa mới tỉnh.
"Ngươi cột ta như vậy, tay chân của ta cũng đều đã tê hết rồi, ngươi có thể cởi trói cho ta được không?" Ôn Nhã đẩy Vân Lâm bất mãn nói.
"Đừng nhúc nhích, một lát sẽ qua." Vân Lâm thanh âm có chút gấp gáp, thân thể Ôn Nhã kề sát vào thân thể của hắn, nhận biết được nơi nào đó của hắn có biến hóa, mặt nàng liền trắng bệch cả lên, tất nhiên không dám lại náo loạn nữa a.
Qua một hồi lâu, Vân Lâm mới nhẹ nhàng thả nàng ra,"Mau đem nước nóng vào."Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705204/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.