Qua một thời gian ngắn, những ngươi dị tộc như đã biến hóa một cách rõ ràng, không chỉ mỗi ngày có thể ăn cơm no, mà có thể dùng da sói, da thỏ làm y phục mới, mà nơi bọn họ đặt chân đến, đã có thể dựng lên những lều vải giản dị, chít ít trong thời điểm mưa xuống, cũng sẽ không còn chật vật nữa.
Sau một tháng cùng Ôn Nhã lăn lộn, mọi người cũng đã không còn e ngại nàng, nhưng vẫn coi nàng là tiên nữ mà sùng bái.
"Ôn cô nương. Ôn cô nương, sói mẹ đã sắp sinh rồi." Ngày hôm nay khí trời cũng không tệ lắm, Ôn Nhã cùng mấy phụ nhân học làm xiêm y. Nhan Tề Huy liền chạy tới hô to. Nhan Tề Huy đầu óc thông minh, lanh lợi, Ôn Nhã liền cho hắn theo bên người, thuận tiện giao việc chăm sóc sói mẹ cho hắn.
Nghe nói sói mẹ sắp sinh, Ôn Nhã không nghĩ nhiều, liền cầm xiêm y giao cho người bên cạnh, chính mình cùng Nhan Tề Huy rời khỏi.
Ôn Nhã đã từng có suy nghĩ, chỉ cần đem sói con dưỡng nuôi, dưỡng nuôi qua nhiều đời, sẽ biến những con sói này trở thành trợ thủ đắc lực trong săn bắn, đại loại là giống những con chó săn. Như vậy bọn họ đi săn cũng sẽ tiện hơn nhiều, trước đó vài ngày nàng còn chưa biết con sói mẹ khi nào sanh, không ngờ lại đến nhanh như vậy.
Ngay khi nàng đến, con sói mẹ đã thoi thóp nằm trên đất, bên cạnh còn có một con vật nhỏ nằm bên vũng máu, thì ra đó chính là sói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705150/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.