" Nhạc phụ đại nhân đến đây không biết là có việc gì quan trọng? " Da Luật Độc vừa ra khỏi mật thất liền nhìn thấy đại tướng quân đã chờ ở bên ngoài .
"Vương vẫn nên xưng hô với lão thần là tướng quân được rồi , còn hai chữ nhạc phụ này lão thần không gánh nổi . " Đại tướng quân không mặn không nhạt nói cũng đã khiến cho Da luật Độc không dám tiếp lời .
" hôm nay ta tới gặp vương là muốn mời vương đi xem chỗ đất mà thần đã bố trí ". Đại tướng quân nói , liền muốn đi ra ngoài .
" Chỗ đất ? Chỗ đất nào ?" Da Luật Độc không rõ ý tứ của Bạch Đại Tướng quân là đang nói gì , đang yên đang lành , sao lại đi chọn chỗ đất trống làm gì ?
"Vương chẳng lẽ ngài không nhớ sao ? Qua mấy ngày nữa là sinh thần của Biết Vũ , nói thế nào đi nữa đây cũng là sinh thần đầu tiên khi Biết Vũ lên làm Vương Hậu , lẽ nào Vương cảm thấy không nên vì thế mà mở tiệc mừng thọ cho Biết Vũ sao ?" Đại tướng quân mang theo sắc mặt khó chịu nhìn Da luật Độc , ông biết rằng Da luật Độc không để Biết Vũ trong lòng , nhưng dù gì đi nữa đây cũng là sinh thần của nữ nhi , nếu ngay cả ngày sinh thần của nữ nhi mà hắn cũng không nhớ , ông thật sự không hiểu nổi vì sao Biết Vũ lại lựa chọn hắn ?
"Sinh thần của nàng ta đương nhiên là không thể quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705140/quyen-2-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.