" Không ngờ ngươi lại cứu ta ". rời khỏi tửu lâu , Mặc Khanh mang theo Mặc Thanh thu trốn trong ngôi miếu cũ nát , vừa đặt Mặc Thanh Thu xuống , Mặc Khanh liền phun ra một ngụm máu tươi .
Mặc Khanh không để ý đến Mặc Thanh Thu , ngồi cạnh bên khoang chân lại , dùng nội lực giúp Mặc Thanh Thu tống độc trong thân thể ra ngoài Nhưng Hắn thử rất lâu , những độc dược đã ăn vào xương , không có cách nào bức ra , Mặc Khanh không thể từ bỏ .
" CHủ nhân , ngươi nhẫn nại chút độc dược tạm thời không hại chết người , ta nhất định sẽ tìm ra cách giải độc ". Mặc Khanh nhìn Mặc Thanh ở bên cạnh nói .
" Ngươi sao lại cứu ta ? Ngươi nên để ta chết mới đúng ." Mặc Thanh thu đột nhiên nói , nhớ lúc đầu , sau khi để mặc khanh rời khỏi Ôn nhã, hắn vì nghe lời của Da lUật độc , dùng cực hình tra khảo Mặc Khanh , không ngờ rằng ngày hôm nay Mặc Khanh lại cưu hắn .
" Ta không muốn cứu người , nhưng nếu để người chết rồi , Ôn Nhã sẽ rất thương tâm ". Mặc Khanh lạnh nhạt nói .
" Tiểu Nhã ? Nữ nhi sẽ thương tâm sao ? Nữ nhi xưa nay cũng chưa từng gọi ta một tiếng phụ phân ". Mặc Thanh Thu cười khổ , nạn lần này hắn cũng không biết có qua khỏi hay không , giờ nghĩ đến Ôn Nhã , hắn cảm thấy vô cùng ân hận.
" Người đã làm ra những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705136/quyen-2-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.