Cùng Ôn Nhã song song ngồi cùng một chỗ , tâm tình của Vân Lâm cũng đã tốt hơn rất nhiều . Đã từng cho rằng , Ôn Nhã sẽ đối với hắn hận thấu xương , nhưng không nghĩ rằng bọn họ còn có cơ hội cư nhiên cùng nhau yên tĩnh ngồi cùng một chỗ như thế này , Vân Lâm cảm thấy chuyến đi này thực sự không uổng công của hắn a.
" Cha ta đã lớn tuổi , ngươi có thể mở lòng từ bi , để cha ta từ quan , chỉ làm một vương gia nhàn tản , bảo dưỡng tuổi thọ hay không ?". ăn xong , qua một lúc lâu , Ôn Nhã mới nói với Vân Lâm .
Trước đây , nàng xác thực có từng giận hắn , cũng trách hắn , nhưng từ khi khôi phục ký ức của kiếp trước . Ôn Nhã đối với Vân Lâm không còn những giận hờn đó nữa , nàng bây giờ , chỉ hy võng có thể thanh thanh thản thản tìm một nơi tốt đẹp mà sinh sống .
" Việc này , nàng có thể yên tâm , ta sẽ không để Bình vương mạo hiểm nữa ". Vân Lâm nhàn nhạt cười nói .
" Phải a ! Ngươi sao lại đến đây , ngươi đi rồi , Vân Đình vương triều phải làm sao ?" Trong long từng nghĩ , chuyện của Vân đình vương triều cùng nàng không hề có quan hệ , nhưng nhìn thấy hắn , nàng vẫn là không kìm nén được mà hỏi .
" Vân đình vương triều , ta đã có an bài , sẽ không có người phát hiện ta rời khỏi .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705088/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.