" Vương tỷ tỷ , Vân Cẩm , hai người như thế nào đều đến rồi ." Rất ra liền nhìn thấy Vương Tài nhân cùng Vân cẩm ở Vi ương cung , ở trước cửa cung nhìn xung quanh , trong lòng lạnh lẽo , tựa nhiên chảy qua một tia ấm áp .
" Hoàng tẩu , người không sao chứ ?" . Vân Cẩm đi đến một bước kéo tay Ôn Nhã , quan sát tỉ một phen , thấy Ôn Nhã cũng bình thường , lúc này mới thở phào nhẹ nhõm , Vương Tài nhân đi phía sau Vân Cẩm , nhìn thấy nàng cũng không có chuyện gì , nên cũng đứng yên tĩnh ở một bên .
"Thực sự là thật tệ quá , đã để cho hai người lo lắng , ta thật sự không có chuyện gì ". Ôn Nhã cười cười .
Vương Tài nhân cùng Vân Cẩm nhìn nhau , thấy Ôn Nhã cũng không có nói đến việc kết giao với đại mạc , các nàng cũng không dám mở miệng nói chuyện , loại chuyện như vậy , cho dù các nàng không muốn thì thế nào , có thể giải quyết sao , cho dù các nàng có nói cũng chỉ làm cho Ôn Nhã thêm phiền lòng .
Ôn Nhã hầu Vương Tài nhân và Vân Cẩm nói với nhau vài câu , rồi cũng quay trở về Cung của các nàng .
Vào buổi tối , tẩm cung của Ôn Nhã chỉ điểm một ngọn đăng , ở phía ngoài hỗn loạn , Lý Đức Hải mang theo khăn quàng vai phượng quan mà hoàng thượng ban thưởng đem đến Vi Ương Cung , hắn cũng không dám náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705061/quyen-1-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.