Ôn Nhã chỉ nghĩ là trộm lệnh bài xuất cung , cũng không phải là chuyện gì to lớn , lại không nghĩ đến đã kinh động đến thái hậu . Ôn Nhã cùng Vân Cẩm không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt , hoảng sợ , trong lòng lo lắng hướng về Vạn thọ cung mà chạy đến .
Vạn Thọ cung rât yên tịnh , moi người không ai dám thở mạnh , Ôn Nhã rốt cuộc cũng biết tai sao khi xuất cung cảm giác được toàn thân đều thoải mái ung dung là bởi vì ở ngoài cung có thể tùy ý cười , tùy ý khóc , nhưng trong cung thì lại không như vậy , rất nhiều quy cũ , mọi giáo điều cũng là rất cứng nhắc ràng buộc .
Mới vừa bước chân vào Vạn thọ cung , Ôn Nhã liền nhìn thấy mấy chục người , một mảnh đen kịt đang quỳ gối trước cửa cung đại điện Vạn tho cung , trong đó thình lình còn có Nguyệt Hồng cùng với thiếp thân tì nữ của Vân công chúa , còn những người khác là cung nữ thái giám của Vi ương cung cùng cung của công chúa . Không nghĩ đến , chỉ vì mình đi ra ngoài một lần , kết quả lại làm liên lụy đến nhiều người như vậy , Ôn Nhã trong lòng bỗng cảm thấy trở nên nặng nề .
" Các ngươi rốt cuộc cũng biết trở về ." Nhìn thấy Ôn Nhã cùng Vân Cẩm bình an vô sự , thái hậu sắc mặt căng thẳng vừa rồi cũng hòa hoãn lại , Vân Lâm Vẫn là một mặt nghiêm nghị , tái nhợt .
Ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705040/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.