Sau sự tình của Mặc Khanh , Ôn Nhã mượn cớ thân thể không khỏe , tận lực tránh khỏi việc ở cùng với Mai Phi , Vân Lâm cũng có tới xem qua Ôn Nhã , thế nhưng Ôn Nhã cũng không để ý tới , Vân Lâm cũng không biết nói gì cho phải , từ sau chuyện của Mai phi lần trước , hắn và Ôn Nhã cũng không có cùng nhau nói chuyện lại như trước được.
Ở thái miếu được ba ngày , thái hậu liền đề nghị hồi cung , dù sao hoàng thượng còn bận xử lý quốc gia đại sự , tổng thể cũng không bồi tiếp một đám nữ nhân du ngoạn sơn thủy được , mấy ngày nay , những hắc y nhân cũng chưa từng xuất hiện qua , thế nhưng Ôn Nhã vẫn có thể biết được những hắc y nhân kia bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện , cho nên thời khắc nào cũng thận trọng cảnh giác .
“ Cẩm nhi , sao lại thất thần như vậy ?” Trên xe ngựa , thái hậu nhìn không rõ sắc mặt của Vân Cẩm , liền hỏi .
Sau khi lên xe ngựa , Vân Cẩm không nói tiếng nào , còn trưng ra dáng vẻ ưu sầu không vui .
“ Mới được xuất cung , đi chơi vài ngày , liền phải đi về , nhi thần chưa muốn trở về a, dân gian so với hoàng cung còn có nhiều thứ tốt hơn a“. Vân Cẩm dựa vào bả vai của thái hậu , làm nũng nói.
“ Ngươi đứa nhỏ này , ở thời điểm nào cũng ham chơi được , bên ngoài cung tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705012/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.