Rời khỏi Vân Thành phồn hoa , đoàn người mênh mông cùa hoàng thượng phi ngựa hướng vùng ngoại ô đi đến , đến trạm dịch là lúc đã chạng vạng , vì thế tất cả liền tạm nghỉ chân ở trạm dịch .
Sau khi dùng qua bữa tối , thái hậu đột nhiên đề nghị muốn đi ra ngoài xem một chút ,đã rất lâu không có nhìn phiên chợ ở bên ngoài rồi . Hoàng thượng cũng không thể từ chối thái hậu , không thể làm gì khác hơn là phải bắt mọi người đổi trang phục bách tính thường dân , sau đó cùng nhau đi ra ngoài xem , trong đó cao hứng nhất vẫn là Ôn Nhã và Vân Cẩm .
Chợ , Ôn Nhã cũng đã từng thấy qua mấy lần , thật là phi thường náo nhiệt , Vân Cẩm thì lần đầu tiên nhìn thấy , liền vô cùng hưng phấn , nếu không có Vân Lâm ở bên cạnh thời khắc nào cũng nhìn bọn nàng chằm chằm , Vân Cẩm sớm đã chạy bay đi mất .
Trên chợ tiếng người huyên náo , mau này bán nọ , còn có gánh xiếc, không thiếu thứ gì , Ôn Nhã nhìn mọi thứ còn muốn không kịp nhìn a.
“ Vị công tử này chắc là dẫn người nhà đi du ngoạn rồi a, ngài nhìn xem , quán rượu chúng tôi có mì hoành thánh là loại tốt nhất của Vân Đình vương triều đó , rất nhiều vương tôn quý tộc , đều đến đây ăn và đặc biệt yêu thích , chẳng hay công tử có muốn vào thử xem hay không ? “ Nửa đường , một tiểu nhị dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705004/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.