Thời gian ba ngày , dày vò tâm tư người thì lâu , nhưng lại vô cùng ngắn ngủi để cho người chuẩn bị . Quả nhiên , đúng như nàng dự tính , hoàng thượng đã thỏa hiệp , đáp ứng với thái hậu rước nàng về hoàng cung . Biết được tin này , Ôn Nhã chỉ thở dài một tiếng , cho dù nàng làm hoàng hậu thì sao , nàng nhất định sẽ không thể để cho mình chết già trong hoàng cung , nàng phải nghĩ biện pháp nào đó sớm rời khỏi nó , Ôn Nhã nghĩ thầm trong lòng như thế .
“ Tiểu Nhã , bảo kiếm này chẳng phải là ta đã cất vào trong rương cho con rồi sao , bây giờ sao nó lại ở đây? “. Bình vương phi thu dọn đồ đạc cho nàng , là lúc nhìn thấy trên giường nàng có thanh kiếm liền đưa cho Ôn Nhã , kỳ quái hỏi .
“ Đây là đồ vật do chính tiên hoàng ban tặng , nếu đem nó cất vào trong rương , tựa hồ đối với tiên hoàng có chút bất kính , cho nên ta dự định sẽ mang nó theo vào hoàng cung .” Ôn Nhã giải thích , thật ra nàng không thể nói với Bình vương phi là vì nàng lo lắng trên đường đi sẽ gặp nguy hiểm , bởi vì nàng làm hoàng hậu rồi , sẽ có một số người vì lý do nào đó ám toán nàng . nàng chỉ là muốn bảo vệ tính mệnh của mình , tuyệt không thể để cho những người khác có thể thực hiện được mưu đồ đó , cũng không muốn bà phải lo lắng cho nàng .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/101774/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.