Mùa xuân ,nhật muộn . Hoa tươi gỗ tốt . Thảng canh ríu rít líu lo . Kì Kì cỏ phiền màu mỡ .
Tam nguyệt xuân , cuối mùa . Vân Đình hoàng triều to lớn ở trong hoàng cung . Mặc dù đã có hơn một ngàn cung nhân đặc biệt chăm chút , cũng không tránh khỏi có chút hoang vắng .
“ Hoàng thượng ! Ỷ Mai viên hoa nở diễm lệ , rực rỡ , người có muốn qua đó thưởng cảnh ? “ . Vị thái giám đã ngoài năm mươi tuổi Lý Đức Hải , cẩn thận từng li từng tí nhìn vẻ mặt như sương mù của vị Hoàng đế trẻ tuổi mà kiến nghị.
“ Ỷ Mai viên ? “ Đã lâu rồi không đến , nên qua đó xem thử ! . Nghe đến “ Ỷ Mai viên , hoàng đế trẻ tuổi sắc mặt đã có chút khí sắc . Lý Đức Hải vội vã vẫy tay cho lui các cung nữ , thái giám , một mình hì hục đuổi theo hoàng thượng . Hoàng Thượng rất mực yêu thích mai , đau mai , tiếc mai , trong cung ai nấy đều biết . Mỗi lần hoàng thượng thưởng mai , đều không thích có quá nhiều người đi theo bên người , người e sợ sẽ quấy nhiễu đến nét tươi đẹp thanh khiết tĩnh lặng của hoa mai .
Cách đây vài ngày qua vừa có một trận tuyết lớn , bên trong Ỷ Mai viên những hạt tuyết trắng còn vương trên đất , từng khóm từng khóm hoa mai đỏ hồng hòa quyện theo một chút tuyết nằm rải rác trên những cành cây , càng tô điểm thêm nét đẹp tinh tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/101765/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.