Khụ...khụ...khụ...
Thực Thần vừa lên được mặt đất đã đưa mắt tìm Sở Vĩ Vĩ "Cô ấy sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"
Này...ngươi tìm cái gì vậy chứ? Giúp ta với, kéo ta lên trên.
Ta nhìn gì thì liên can gì đến tên ôn dịch ngươi chứ?
Hạ Hầu Kỳ kéo Ôn Thần lên mặt đất!
Đúng thật...vẫn là Hạ Hầu Kỳ ngươi có tâm hơn ai kia. Chả trách năm xưa tại sao Diêu Trì lại không thể chọn ngươi.
Ngươi nói gì chứ?
Ta nói Diêu Trì bỏ ngươi đến bên cạnh Hạo Thiên là quyết định vô cùng sáng suốt, cái đồ vô nhân tính như ngươi bị bỏ là phải!
Ầm...
Ngươi...Thực Thần tên khốn, ngươi dám đánh lén ta.
Ta việc gì phải đánh lén ngươi, nhìn ngươi là ngứa mắt. Thích thì cứ đánh ngươi thôi, việc gì phải lén.
Hừ...
Thôi được rồi...hai ngươi đừng có ầm ĩ nữa! Nhanh tìm long mạch thôi.
Cả ba cùng dò tìm vị trí của long mạch!
Này...Thực Thần, ngươi nói có đúng là nơi này không?
Ừm...
Vậy sao không thấy gì cả vậy?
Hạ Hầu Kỳ hơi ngạc nhiên "lúc nãy còn có một tên Cổ Mộc Xuyên gì đó mà, giờ sao không thấy hắn?"
Thực Thần cũng thấy hơi lạ!
Ôn Thần cười ma mị "cái tên phàm tục đó, chắc chắn là đã bị cát lấp kín và tắt thở rồi!. Mặc kệ hắn, chúng ta tìm long mạch trước đã.
- ---------------
Cổ Mộc Thành!
- Bệ Hạ, người đã về!
Cổ Mộc Xuyên không thèm để ý gì đến người trước mặt...
"Vĩ nhi, nàng đi theo ta".
Sở Vĩ Vĩ chỉ lặng lẽ theo sau Cổ Mộc Xuyên...
Cách Mộc Đoan bực tức giẫm chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284265/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.