Choang...
"Phu nhân, xin người bớt giận!"
- Cút...các người cút hết ra ngoài cho ta...
Cộp...
"Phu nhân, xin người hãy thương cho chúng tôi! Thành Chủ sẽ giết chết chúng tôi mất".
- Các người bảo tên Thẩm Thanh Hà đó cút ra đây cho ta.
"Phu nhân"
Keng...
"Phu nhân, xin tha mạng!"
- Cho các người thời gian một tách trà "nếu không mời được Thẩm Thanh Hà đến đây thì ta sẽ cho các người biết tay".
Vâng...vâng...phu nhân, xin bớt giận...chúng tôi sẽ đi mời Thành Chủ đến ngay.
…………………
Người hầu hốt hoảng...
Thành Chủ, xin hãy cứu chúng tôi!
Có chuyện gì?
Dạ bẩm Thành Chủ, phu nhân đang nổi trận lôi đình!
Hửm???
Xin Thành Chủ hãy cứu chúng tôi, phu nhân bảo "nếu không mời được Thành Chủ đến Vọng Tinh Các trong thời gian một tách trà thì phu nhân sẽ lấy mạng chúng tôi!"
Ha...
Ha...
Được rồi, các ngươi lui xuống cả đi.
Vâng! Thưa Thành Chủ...
Nương tử à nương tử...nàng có ý gì đây?
Thanh Hà vội vã đến Vọng Tinh Các...
………
Thanh Hà vừa đến nơi đã thấy bóng dáng cô liêu của Sở Vĩ Vĩ đang ngồi!
"Nương tử"
Nàng sao vậy? Đang nổi giận với ta à?
- Thẩm Thanh Hà, thiếp nói cho chàng biết..."nếu hôm nay, chàng không trả tự do cho thiếp thì Vọng Tinh Các này sẽ hoá thành tro bụi".
Haiz...Nương tử! Nàng tốt hơn hết là đừng bao giờ chọc giận ta...
- Thẩm Thanh Hà, đây là mục đích mà chàng muốn thành thân với thiếp sao?
Ý nàng là sao?
- Thành thân với ta là để trả thù ta có đúng không? Chàng khiến ta mất hết những ngày tháng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284253/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.