Keng...keng...keng...
Này...ông chủ!
Người thợ rèn buông búa trên tay xuống, nhìn Sở Vĩ Vĩ "đại gia đến lấy kiếm sao?"
Phải!
Người thợ rèn vui vẻ mang thanh kiếm đưa đến tay Sở Vĩ Vĩ "của ngài đây!"
Sở Vĩ Vĩ cầm lấy "quả nhiên rất vừa tay".
Đại gia có hài lòng về thanh kiếm này không?
- Ta đương nhiên là rất hài lòng " vì nó rất vừa tay".
Đại gia nếu đã hài lòng thì cho tiểu nhân xin một trăm vạn vàng ròng.
Sở Vĩ Vĩ mỉm cười "ngươi cũng rất biết cách cắt cổ lắm, nhưng vừa hay ta cũng đang định cho ngươi một trăm vạn".
Đa tạ đại gia!
- Vậy thì ngươi cứ đến phủ Thanh Hà lấy một trăm vạn vàng ròng. Sở Vĩ Vĩ đặt tờ giấy nợ xuống rồi quay lưng rời đi.
Người thợ rèn nhìn theo bóng lưng Sở Vĩ Vĩ rồi cong môi cười.
****************
Nương tử của ta đã về rồi đó sao?
"Tướng công!"
Hửm???
Thấy Sở Vĩ Vĩ đi thẳng về phía phòng, không thèm đếm xỉa gì đến mình...Thanh Hà có chút khó chịu.
…………
Thành Chủ có một người thợ rèn xin được gặp ngài!
Thanh Hà có chút ngạc nhiên "tìm ta sao?"
Dạ phải!
Không biết có việc gì...cho hắn vào đi.
Vâng thưa Thành Chủ!
…………
A Mộc Sốc Lang xin bái kiến Thành Chủ!
Thanh Hà suy nghĩ một lúc "A Mộc Sốc Lang, hắn chính là người thợ rèn nổi tiếng nhất lục giới, sao lại tìm mình chứ?"
A Mộc Sốc Lang nhìn biểu cảm trên gương mặt của Thanh Hà thì mỉm cười "Thành Chủ".
Ừm...ngươi tìm ta có việc gì sao?
Bẩm Thành Chủ "Tiểu nhân đến phủ là để nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284241/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.