Nam Tinh Các !
Sở Vĩ Vĩ nhìn xung quanh "quả nhiên Thiên Thượng Thiên thì có khác : không những thân phận và địa vị vô cùng tôn quý, ngay cả Thánh Điện cũng vô cùng uy nghi !"
Bạch Hạc mỉm cười "nhưng so với Thánh Cung của muội thì còn thua kém xa".
"Bạch Hạc ca ca đừng có đùa nữa ! Thánh Cung của muội làm gì dám đem ra so sánh với Thánh Điện của ca ca chứ".
- Muội muội !
Sao ạ ?
"Sau này, ca ca phải ở lại Nam Tinh Các, không thể ở bên cạnh muội nữa rồi !"
Sở Vĩ Vĩ thoáng buồn "ca ca rảnh rỗi thì đến thăm muội".
- Điều đó là đương nhiên rồi, ta sẽ thường xuyên đến thăm muội ! Ta chỉ là thấy trong lòng không được yên tâm khi không thể ở bên cạnh muội.
"Ca ca..."
Được rồi muội muội ngoan của ta "ta sẽ thường xuyên đến thăm muội".
"Ca ca...muội phải trở về Không Linh Sơn !"
Để ta đưa muội về..
Sở Vĩ Vĩ gật đầu !
Ngay lập tức Bạch Hạc liền hoá thành chim Hạc "muội muội lên lưng, ta đưa muội về".
"Ca ca đùa gì vậy chứ ? Muội sao dám..."
Muội muội của ta, ta có là gì đi chăng nữa thì vẫn mãi là thú cưỡi của muội !
Sở Vĩ Vĩ cười khanh khách "Ừm...muội cũng muốn thử xem cảm giác ngồi lên lưng Thiên Thượng Thiên sẽ ra sao".
Muội thích thì có thể ngồi lên bất cứ lúc nào !
"Ca ca nói thật sao ?"
Đương nhiên là thật rồi...
...----------------...
Không Linh Sơn !
Muội muội của ta nhớ chú ý đến sức khỏe. Ta thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284237/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.