Bẩm Đại Đế ! Bên ngoài có Diệp Trúc Bạch và Thẩm Thanh Hà xin cầu kiến. 
Cho họ vào ! 
……… 
Thiềm Đại Đế nhìn Trúc Bạch đang đi bên cạnh Thanh Hà ! 
Con đến đây có việc gì ? 
"Sư tôn" 
Thẩm Thanh Hà bái kiến Đại Đế ! 
Miễn lễ cả đi ! Ở Cung Quảng Hàn của ta không cần nhiều lễ nghi phiền phức như vậy đâu. 
- Đa tạ Đại Đế ! 
Thiềm Đại Đế nhìn Thanh Hà "cậu là chủ nhân của thanh tiêu diêu cổ cầm ?" 
Thanh Hà cúi đầu "tiêu diêu cầm đúng là vật sở hữu của Thanh Hà". 
Vậy cậu biết gì về lai lịch của tiêu diêu cầm ? 
Bẩm Đại Đế "Thanh Hà có biết chút ít về tiêu diêu cầm". 
Được rồi, hai người là muốn đến đây tìm Vĩ Vĩ đúng không ? 
Trúc Bạch u buồn nhìn Thiềm Đại Đế "Sư tôn, Vĩ Vĩ còn có thể cứu được không ?" 
Ta cũng không chắc lắm ! Ta đã dùng đủ tất cả mọi cách rồi... 
"Đại Đế, tình trạng của nàng ấy hiện tại thế nào rồi ?" 
- Không được khả quan lắm ! 
Trúc Bạch nhìn nguyên thần của Sở Vĩ Vĩ đang nằm bất động bên trên thân thể, lòng Trúc Bạch đau đớn đến tột cùng... 
"Đồ nhi, con phải kiên cường lên. Mọi người đều đang rất lo lắng cho con". 
Hơn ai hết, Thanh Hà đau lòng đến mức không thể thốt lên được lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào Sở Vĩ Vĩ. 
Các ngươi trở về đi, ta cần phải được yên tĩnh để tìm cách chữa trị cho Vĩ Vĩ ! 
Trúc Bạch xin lui về rừng trúc lam chờ tin 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284209/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.