"Sở nhi"
Sở Vĩ Vĩ ngước mặt lên nhìn Bạch Túc Duật "chàng chưa ngủ sao ?"
- Ta không ngủ được !
"Nàng vừa đi đâu về vậy ?"
"Túc Duật"
Thấy Sở Vĩ Vĩ có vẻ như rất lo lắng, Bạch Túc Duật nhíu mày "đã xảy ra chuyện gì ?"
"Túc Duật, Nhậm Tề Tề muốn cướp thanh cổ cầm này ! Nhưng cầm xích dương khai này một khi rơi vào tay Nhậm Tề Tề thì thiên hạ sẽ đại loạn, lục giới sẽ phải gánh chịu một kiếp nạn lớn".
Thanh Hà cũng đang lo lắng tìm Sở Vĩ Vĩ, nàng ở đây...làm ta lo lắng quá !
"Thanh Hà"
- Đã xảy ra chuyện gì rồi Vĩ Vĩ "ta thấy nàng lo lắng như vậy..."
"Thanh Hà, huynh đừng quá lo lắng Vĩ Vĩ không sao cả !"
- Chỉ là chiếc cổ cầm này không thể để rơi vào tay Nhậm Tề Tề được.
Thanh Hà nhìn Bạch Túc Duật rồi nhìn Sở Vĩ Vĩ "vậy thì phải làm thế nào ?"
Sở Vĩ Vĩ thở dài "Túc Duật, chàng hãy mang thanh cổ cầm này về Cung Quảng Hàn và giao nó cho Thái Tôn Đại Đế !"
"Sở nhi, ta làm sao mà bỏ đi trong lúc này ?"
"Túc Duật, chàng nghe thiếp nói...chỉ có chàng mang đi là thích hợp nhất".
Không...làm sao ta có thể bỏ mặc nguy hiểm của nàng mà đi trong lúc này !
"Túc Duật, ở đây vẫn còn có Thanh Hà"
- Nhưng ta không yên tâm...
Thiếp sẽ không sao đâu "chàng đi nhanh rồi quay trở lại tiếp sức cho thiếp và Thanh Hà".
- Xào xạc !
Túc Duật chàng đi nhanh đi...chàng đi nhanh chóng trở về, thì còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284206/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.