Thiềm Đại Đế đang ngồi uống trà ! Ông nhìn xuống núi Linh Sơn, thấy toàn mây mù bao phủ "không xong rồi, tín vật trời đất trấn giữ Thiềm Tông môn đã bị mất rồi sao ?"
- Long châu sáng thế đã trấn giữ Thánh Cung hàng nghìn năm qua, nó luôn điều hòa linh khí giữa trời đất...lần này...
Thiềm Đại Đế đẩy cửa Chư Thiên Các bước vào, mắt nhìn thấy Sở Vĩ Vĩ đang ngồi đọc sách say sưa. Xung quanh cô là muôn vạn hàng chữ nổi lên, Thiềm Đại Đế ngỡ ngàng !
"Vĩ Vĩ"
Nhưng Sở Vĩ Vĩ lại không nghe thấy tiếng gọi của Thiềm Đại Đế, xung quanh cô là một mê trận...hàng nghìn quyển sách cùng lúc hiện chữ ra trước mắt cô...
Thiềm Đại Đế vô cùng kinh ngạc "lại có kiểu đọc sách thế này sao ? Đã luyện tập đến mức độ này, thật không đơn giản và cũng không hề tầm thường !"
Ông khép lại cánh cửa rồi đi ra ngoài..."vẫn là tự mình đến Thánh Cung vẫn hơn".
...----------------...
"Sư phụ"
"Sư tôn"
"Thiềm Đại Đế"
- Được rồi, các ngươi đứng lên cả đi, không cần phải nhiều lễ nghĩa như vậy đâu ! Nói cho ta biết "đã xảy ra chuyện gì ?"
Tông Chủ cúi đầu hành lễ "thưa sư phụ, long châu sáng thế đã bị đánh cắp !"
- Là kẻ nào ?
Dạ bẩm sư tôn "vẫn chưa tra ra được".
Thiềm Đại Đế nhìn Tống Hạo Nhiên "việc này do con điều tra sao ?"
Dạ ! Là con và Khiếu sư thúc cùng nhau hành sự.
Thiềm Đại Đế liếc nhìn Khiếu Anh Thu "Thu nhi, con thấy sự việc này thế nào ?"
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284200/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.