Tông chủ nhíu mày "còn có cả chuyện này nữa sao ?" 
" Duật nhi, con có biết chuyện này không ?" 
Bạch Túc Duật cúi đầu "đệ tử biết thưa sư phụ, là do đệ tử cướp người từ trong tay Diệp Trúc Bạch". 
- Tông chủ nheo mắt "Diệp Trúc Bạch đã hiểu lầm chúng ta rất nhiều, hẳn là nó đang rất căm ghét chúng ta...giờ con lại cướp người từ chỗ của nó, có khi nào hiểu lầm chồng chất hiểu lầm không đây ?" 
Thiềm Đại Đế trầm ổn lên tiếng "bộ kiếm pháp này qua bao thế hệ, chỉ có Diệp Trúc Bạch là luyện thành...sau đó thì thất truyền, ta cũng có chút hối tiếc, hôm nay ta một lần nữa được thấy nó xuất hiện, trong lòng thật sự rất vui". 
Thiềm Đại Đế ngừng một lúc lại nói tiếp "các ngươi phải hết sức bảo vệ và mài dũa cho tiểu đồ đệ này !" 
- Tông chủ cung kính "Anh Thái đã rõ thưa sư phụ". 
Thiềm Đại Đế quét mắt nhìn qua mọi người rồi biến mất ! 
"Sư phụ" 
"Sở nhi" 
- Sở Vĩ Vĩ đáp ngay vào lòng Bạch Túc Duật ! 
Khu...khụ...khụ... 
- Hai sư đồ các người giữ ý tứ một chút, nơi này rất đông người. Nói xong, Tông chủ chuyển bước rời đi. 
Diễm Lệ bước đến "sư đồ hai người thật khiến người ta có cảm giác buồn nôn". 
- Lãnh sư thúc là đang ghen tuông sao ? 
Sở Vĩ Vĩ ghé sát vào tai Diễm Lệ "là Lãnh sư thúc đây muốn hại chết tôi sao ? Cô thất vọng lắm rồi phải không ?" 
- Tiện nhân "đừng đắc ý !" 
Sở Vĩ Vĩ thở dài "đường đường là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284185/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.