Bạch Túc Duật liếc nhìn lên bàn, trong lòng có sự ngạc nhiên không hề nhẹ "Sở nhi dậy sớm nấu bữa sáng cho mình sao ?"
Bạch Túc Duật ngồi xuống ghế gắp từng món, từ tốn cho vào miệng nhai...chợt cong môi cười !
"khá lắm"
...----------------...
Cốc...cốc...cốc...
Sở Vĩ Vĩ giật mình "chết rồi, sư phụ đến tìm mình tính sổ đây mà".
Cốc...cốc...cốc !
"Sở nhi"
Mở cửa cho sư phụ...
Hừ..."còn lâu con mới mở cho người, người vào để tính sổ con chứ gì ?"
Không...
- Người đừng lừa con, con biết người đang tức giận với con.
"Sở nhi, sư phụ không có..."
- Con bận rồi, người trở về đi !
"Sở nhi bận việc gì ?"
Ừm...thì việc riêng của con "không liên quan đến người !"
Bạch Túc Duật bất giác cong môi thành vòng cung.
...
Nghe im lặng rất lâu, cô nghĩ sư phụ của mình đã rời đi...
Phù...
"Sợ chết đi được à !"
- Nghe Trúc Bạch sư phụ kể trước giờ Túc Duật sư phụ luôn cấm dục, không gần nữ sắc, trước đây có sư muội đồng môn với sư phụ : lúc say rượu chạm vào người Túc Duật sư phụ, liền bị người phế đi cánh tay.
- Sở Vĩ Vĩ hốt hoảng "vừa nãy mình lỡ nhìn thấy từ trên xuống dưới...có khi nào sư phụ giết mình diệt khẩu không đây ?"
"không được, phải chuồn lẹ thôi !
Sở Vĩ Vĩ rón rén mở cửa ra...đi khẽ...đi khẽ...
Bạch Túc Duật mỉm cười !
Bụp...
Á á á á...
- Đỡ lấy !
Sư...
"phụ"
Hửm ???
"Sở nhi định trốn khỏi điện sao ?"
- Òm...
Dạ không...
- Quan sát sắc mặt Bạch Túc Duật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284174/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.