Chết thật...
Đi mãi vẫn không rời khỏi được khu rừng này !
Sở Vĩ Vĩ nhìn xung quanh mình chỉ thấy một màu u tối ! Làm sao đây ?
......................
Công tử !
Ngọc Thụ không quan tâm đến những lời chào hỏi vô nghĩa ấy..."tiểu cô nương ta về rồi đây !"
"không thấy Sở Vĩ Vĩ đâu..."
Ngọc Thụ chạy ra ngoài tìm "các ngươi có thấy cô gái ta mang về đâu rồi không ?"
Dạ không thưa công tử !
Chết tiệt ! Cô thật sự rượu mời không uống, muốn uống rượu cúng đây mà !
Sở Vĩ Vĩ cắm đầu cắm cổ chạy "cô cần phải rời khỏi khu rừng này thì mới an toàn".
Ha Ha Ha ha....
Tiếng cười rợn người của Ngọc Thụ truyền đến...
Thôi chết rồi "tên khốn kiếp ấy đã đuổi theo đến nơi !"
Sở Vĩ Vĩ tìm nơi ẩn nấp...
Ngọc Thụ tức giận hét to "cô nhanh bước ra cho tôi, nơi này là của Ngọc Thụ ta...cô không thể trốn khỏi đâu !"
Ầm...
Sở Vĩ Vĩ ngã xuống !
Ngọc Thụ phì cười "đây là nơi của tôi, cô trốn làm gì chỉ vô ích, nhanh theo ta về thành thân !"
Hừ...ngươi đang mơ sao ?
Cô là đang rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt có phải không ?
Ta rượu gì cũng không muốn uống...
Phình...
Ầm...
Cô dám ra tay ?
Nực cười..."Sở Vĩ Vĩ ta sợ ngươi lắm chắc...sai lầm lớn nhất của ngươi là theo làm phiền ta, sai lầm thứ hai của ngươi là muốn thành thân với ta, sai lầm thứ ba của ngươi là dám chọc giận ta !"
Ha ha "cô thật thú vị...ta càng ngày càng thấy thích cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284160/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.