Sở Vĩ Vĩ cơ thể đang dần suy yếu..."dương khí nơi này mạnh quá, khiến cô không thể chịu nổi !"
. Cô nằm trong miếu hoang ôm lấy cơ thể suy ý, cảm giác khó chịu đang từng hồi ập đến "cứu...làm ơn cứu lấy tôi !"
Trong lúc mơ hồ sắp thiếp đi, Sở Vĩ Vĩ có nhìn thấy một người đàn ông thân hình cao to, "nửa sườn mặt có góc cạnh vô cùng hoàn mĩ, nửa mặt còn lại được che kín bởi chiếc mặt nạ đen !"
Người này là ai ? Sao lại tiến về phía mình ?
...----------------...
Cho đến khi Sở Vĩ Vĩ tỉnh lại, cô mở mắt ra đã nhìn thấy mình nằm trong một căn phòng nhỏ, "nơi lại vô cùng lạnh lẽo nhưng lại khiến cô có cảm giác rất dễ chịu !"
Sở Vĩ Vĩ đưa mắt nhìn quanh, đây là nơi nào sao lại lạnh như vậy và hình như là không hề có ánh sáng ! Cô bước xuống giường, đưa tay đẩy cửa phòng ra..."trước mặt cô là một khoảng sân rộng mênh mông nhưng không hề có một cành cây hay ngọn cỏ nào. Nhìn vô cùng quạnh quẽ !"
- Cô thở dài rồi đứng nhìn thật lâu, một lúc sau cất giọng gọi "có ai không ?"
Nhưng vọng lại cho cô là tiếng gọi của chính mình "tiếng vọng lại, lọt vào tai cô trở nên lạnh lẽo đáng sợ...như âm thanh vọng đến từ địa ngục".
Sở Vĩ Vĩ bất chợt rùn người "cô đưa tay lên ôm lấy bờ vai của mình !"
Bỗng dưng có một cậu bé xuất hiện, cậu thò cái đầu nhỏ của mình ra "tỷ tỷ xinh đẹp, tỷ tỉnh lại rồi sao ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/279133/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.