Một sáng mát mẻ, bướm bay chập chờn bên những khóm hoa "Sở Vĩ Vĩ ngồi ngắm cảnh đẹp, cô nhớ về chồng cô".
Thiếu phu nhân, điểm tâm của người đây !
Sở Vĩ Vĩ nhìn thím Trương "thím cũng ngồi xuống cùng ăn đi".
Thiếu phu nhân à, như vậy làm sao được chứ ?
"thím Trương à ! Ở tây phủ này, hoàn toàn không có chủ và tớ...con xem thím như người thân của con. Ngồi đi thím !"
Thím Trương ngồi xuống bên cạnh Sở Vĩ Vĩ, bà nhìn cô rất lâu "thiếu phu nhân thật đáng thương, mới từng này tuổi đời đã phải chịu cảnh góa chồng !"
Sở Vĩ Vĩ mỉm cười "con thấy mình thật sự rất hạnh phúc thưa thím".
Thím Trương lắc đầu "hạnh phúc cái gì chứ ! Đứa trẻ ngốc này".
………
Thiếu phu nhân "lão gia và phu nhân cho gọi người về nhà lớn !"
Sở Vĩ Vĩ Gật đầu ! Tôi sẽ về ngay...
Thím Trương trang điểm cho Sở Vĩ Vĩ rồi cùng cô về nhà lớn.
...----------------...
Thiếu phu nhân đã về !
Sở Vĩ Vĩ từng bước khoan thai tiến vào sảnh lớn nhà họ Nhậm...
Bà Lâm Nghiễm nhìn con dâu rồi hiền hoà lên tiếng "đến đây ngồi cùng mẹ nè con...bà rất hối tiếc, nếu con trai bà còn sống thì bọn chúng nhất định sẽ rất xứng đôi và sẽ rất hạnh phúc".
Sở Vĩ Vĩ bước đến bên cạnh mẹ chồng ngồi trầm tĩnh...tay nâng tách trà lên môi, nhàn nhã uống !
Nhậm lão gia vô tình nhìn thấy bộ dạng xinh đẹp này của Sở Vĩ Vĩ thì không khỏi ngạc nhiên "không ngờ cô ấy chỉ uống trà thôi mà cũng kinh diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/279125/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.