- Mộc Xuyên...
Cổ Mộc Xuyên ôm chặt lấy Sở Vĩ Vĩ "Vĩ nhi, ta rất nhớ nàng".
Khụ khụ khụ...
- Sư phụ!
Cái đó...
"Hai người cứ tự nhiên"
Sở Vĩ Vĩ dịu dàng lên tiếng, Mộc Xuyên...đây là sư phụ thiếp "Tôn Thánh Lão!"
Cổ Mộc Xuyên xin bái kiến Tôn Thánh Lão!
Ôi! Ngài đứng lên trước đi, lão thật không dám nhận.
- ---------------
Dực Thành!
- Chàng thấy trong người thế nào rồi Mộc Xuyên?
Ta đã ổn rồi "cảm ơn nàng nhiều lắm Vĩ nhi!"
- Mộc Xuyên, sao lại khách sáo với thiếp như vậy?
Cổ Mộc Xuyên xén mớ tóc mái vòng ra sau vành tai giúp Sở Vĩ Vĩ "Vĩ nhi, thật sự rất xinh đẹp! Cảm ơn nàng đã chịu ở bên cạnh ta".
- Mộc Xuyên!
Thật ra thì ta không dám tin nàng sẽ đồng ý làm Hoàng Hậu của ta, ta cứ nghĩ nàng sẽ kịch liệt phản đối việc sắc phong Hoàng Hậu!
- Ý của chàng là thiếp nên từ chối chàng có phải không?
Không...không..."Nàng mà từ chối thì ta sẽ rất đau khổ!"
Ừm thì...đúng là trước đây ta từng nghĩ qua có lẽ là nàng sẽ không bao giờ chấp nhận ta.
- Vậy ra là thiếp quá dễ dàng với chàng rồi đúng không?
Ừm...đúng thật là nằm ngoài dự tính của ta!
- Thôi không thèm nói với chàng nữa, thiếp về lều nghỉ ngơi đây!
"Vĩ nhi, nàng đừng đi".
Nàng đang giận ta sao?
- Không có.
Vậy nàng hãy ngủ lại đây cùng ta có được không?
- Không!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/1899730/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.