Mộc Xuyên chàng vẫn ổn chứ?
Khụ khụ khụ...
Cổ Mộc Xuyên nôn ra máu rất nhiều...ta chịu được Vĩ nhi đừng lo cho ta.
Sở Vĩ Vĩ lo lắng nhìn Cổ Mộc Xuyên "không được, phải tìm quán trọ nghỉ ngơi vài hôm, để Mộc Xuyên trị thương cho khỏe lại rồi mới đến biên giới!"
Cổ Mộc Xuyên cong môi cười "ánh mắt nàng ấy nhìn mình thật dịu dàng!"
Sở Vĩ Vĩ tìm được quán trọ và bắt đầu trị thương giúp Cổ Mộc Xuyên...
"Vĩ nhi, nàng cũng đang bị thương...nghỉ ngơi đi, đừng mãi lo cho ta!"
- Chàng nhắm mắt lại ngủ đi Mộc Xuyên.
Ừm được!
"Vĩ nhi, bọn họ đều gọi ta là Đế Thích...chuyện này là thế nào nàng có biết không?"
Có...
"Nàng kể ta nghe có được không?"
Được!
- Kiếp trước chàng là Đế Thích Tứ Thiên, chàng phạm phải Thiên điều nên bị đánh xuống làm người. Mày thấy mà chàng bị đánh vào Hoàng Cung nước Cổ Tịch chứ không phải bị đánh vào chuồng lợn.
Phụt...
Chàng cười gì?
Ừm...ta cười vì thấy mình rất may mắn, nếu như ta bị đánh vào chuồng lợn thì làm sao được ở bên cạnh Vĩ nhi.
- Ngủ đi, thiếp phải đi tắm.
Ta tắm cùng nàng nhé!
Cút...
Được rồi, không trêu nàng nữa!
- Vậy chàng nghỉ ngơi đi.
Ừm...
- ---------------
Lập Thành!
Nguyên Soái, ngài đã bị thương rất nặng, ngài cần phải được trị thương!
Trúc Bạch từ ngoài bước vào, nhìn thấy mặt mày Bạch Túc Duật xanh xao, trong lòng lo lắng liền lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/1899728/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.