Sau lần mai mối Mục Nhiên cho Cổ Mộc Xuyên không thành, Mục Nhiên đã luôn theo bên cạnh Sở Vĩ Vĩ.
Sở Vĩ Vĩ luôn thấy mình thật sự rất có lỗi với Mục Nhiên.
Cổ Mộc Xuyên vì thấy Sở Vĩ Vĩ luôn canh cánh bên lòng nên đã phong Mục Nhiên làm Quận Chúa.
Sở Vĩ Vĩ cũng xem Mục Nhiên như muội muội.
"Sở tỷ tỷ, xảy ra chuyện rồi!"
Đã xảy ra chuyện gì sao Mục muội trở nên hốt hoảng đến vậy?
- Muội vừa nghe được tin biên ải có chiến tranh. Nước Đông Ngô đang đưa binh đóng chiếm biên ải!
Sở Vĩ Vĩ mỉm cười "xưa nay vẫn thế mà, con người còn có lòng tham thì vẫn còn xuất hiện binh biến".
"Sở tỷ tỷ"
Muội sao vậy?
"Sở tỷ tỷ, lần này Hoàng Thượng cử Bạch Thừa Tướng đến vùng biên ải đánh trận!"
Choang...
Tách trà trên tay Sở Vĩ Vĩ bất ngờ rơi xuống vỡ vụn.
"Tỷ tỷ!"
Ha..."Cổ Mộc Xuyên, chàng như thế là muốn dồn Túc Duật vào đường cùng".
Sở Vĩ Vĩ không cần suy nghĩ nhiều và cũng không muốn suy nghĩ nhiều. Cô vội vã đến phủ Thừa Tướng...
Vừa đến nơi đã thấy Bạch Túc Duật u buồn ngồi gảy đàn dưới tán cây!
Nghe có tiếng bước chân, Bạch Túc Duật ngừng đàn "Sở nhi! Sao nàng lại đến đây?"
"Túc Duật!"
Sở Vĩ Vĩ bay thẳng vào lòng Bạch Túc Duật, thiệt thòi cho chàng rồi "có phải là thiếp đã liên lụy đến chàng rồi không?"
- Sở nhi, nàng đừng tự trách bản thân mình như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/1899721/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.