- Còn không mau mang thêm trà đến đây!
Ngọc Thúy giật mình, vội chạy đi gọi người mang thêm trà đến. Còn lại Tịnh Nhu và Thanh Huyền trong đình. Thanh Huyền đưa khăn tay lau mồ hôi trên trán Tịnh Nhu, quan tâm nói:
- Ngươi đó! Trời nắng như vậy, cũng không biết vào trong mát mà tránh. Hừ, túc vệ quân có bao nhiêu người, chẳng lẽ nhất định phải để một nữ đô úy như ngươi một mình vất vã vậy sao?
Thanh Huyền nói xong, lại dịu dàng bóc vỏ một quả vải trong đĩa hoa quả trên bàn, đưa đến bên miệng Tịnh Nhu. Tịnh Nhu nhất thời không nghĩ đến lại được đãi ngộ quá mức ân sủng của công chúa. Nàng ngốc nghếch nhìn công chúa, mãi đến khi Thanh Huyền ra hiệu cho nàng, nàng mới ngượng ngùng, gượng há miệng ngậm vào quả vải. Thật không dám tin công chúa cũng có lúc dịu dàng tỉ mỉ tận tâm chăm sóc thế này nhỉ? Tịnh Nhu thầm nghĩ trong lòng, ngoài mặt thì cười cười với Thanh Huyền. Thanh Huyền thấy nàng ăn xong, lại bóc thêm một quả nữa, đưa đến. Tịnh Nhu tròn mắt, cười cười:
- Công chúa, để ta tự ăn được. Ở đây đông người, ngươi đừng làm cho người ta chú ý.
Nàng nói xong, cũng cầm lấy quả vải đã lột trên tay Thanh Huyền tự đưa vào miệng. Thanh Huyền thoáng một chút không hài lòng. Vừa lúc đó, Tịnh Nhu cắn quả vải, làm nước vải văng ra dính bên mép miệng. Nàng lúng túng, đang định đưa ống tay áo lên lau thì Thanh Huyền đã nhanh hơn một bước, dùng khăn lụa chậm lên khóe miệng Tịnh Nhu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-dam-son-ha-doi-giai-nhan/985983/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.