Trong tẩm phòng, Tĩnh Huệ phi đã thay ra trung y, chuẩn bị đi ngủ. Nghe tiếng gõ cửa, Tĩnh Huệ phi ngồi trên giường mới khẽ lên tiếng cho phép. Thanh Vân bước vào, đến bên giường của nàng, dâng ra vật trong tay vừa nói:
- Bẩm nương nương, Hoàng Yến vừa mang tin đến!
Tĩnh Huệ phi vừa đưa tay định cầm lấy vật mà Thanh Vân trao ra thì ngay lập tức, Tịnh Nhu từ bên ngoài lao như cơn gió vụt đến, mạnh tay giật lấy vật trong tay Thanh Vân, đồng thời cũng thô bạo đẩy Thanh Vân đã nhào ra. Nàng uy dũng bước lên chắn trước Tĩnh Huệ phi, nhìn sang Thanh Vân cao giọng đe dọa:
- Ngươi muốn làm gì? Có ta ở đây, đừng hòng hãm hại được đại tỉ của ta.
Thanh Vân hốt hoảng nhìn nàng, rồi lại nhìn sang Tĩnh Huệ phi cầu cứu. Tĩnh Huệ phi cũng vừa bị hành động bất ngờ của Tịnh Nhu làm giật thót. Nhưng kịp nhận ra, thì ra Tịnh Nhu là vì lo lắng cho nàng mà hiểu lầm Thanh Vân. Nàng đứng dậy, kéo Tịnh Nhu lùi lại khẽ nói:
- Nhu muội! Muội làm gì vậy? Thanh Vân làm sao lại hại ta?
Tịnh Nhu không đổi sắc mặt, nghiêm trọng trừng trừng nhìn Thanh Vân nói:
- Lúc nãy muội thấy ả lén lút gặp mặt cung nữ ở cung của hoàng hậu. Hai người to nhỏ trao đổi cái gì đó rất mờ ám. Sau đó, ả đã nhận lấy đồ của cung nữ kia đưa cho, rồi đem vào đây đưa cho tỉ.
Tịnh Nhu vừa nói, vừa mở lòng bàn tay, nhìn lại thứ đồ nàng vừa đoạt được của Thanh Vân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-dam-son-ha-doi-giai-nhan/985971/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.