Thanh Huyền nhìn từng đường động tác của Tịnh Nhu xoay chuyển tinh kì. Bất chợt, nàng nảy ra một cảm hứng, liền dùng dùng cung đàn thể hiện ra một nhạc khúc trong suy nghĩ của mình.
Tịnh Nhu đang tập trung cao độ. Nàng muốn đột phá tuyệt chiêu cuối cùng trong bộ kiếm pháp này nhưng nàng phối mãi động tác ở chiêu cuối cùng vẫn không phát ra được uy lực. Đúng lúc ấy, Thanh Huyền đàn ra nhạc khúc mới. Tiếng đàn thoát thai, vừa êm dịu, du dương, cũng có lúc trầm bổng thổn thức, thôi thúc nỗi lòng vừa vặn đánh trúng tâm lý của Tịnh Nhu. Nàng nhắm mắt, cảm nhận tiếng đàn. Sau đó tưởng tượng ra hình ảnh bản thân đang dùng từng chiêu thức giữa kiếm pháp của mẫu thân và thương pháp của phụ thân dung nhập vào nhau. Nàng suy nghĩ, lấy ưu điểm kiếm pháp của mẫu thân chính là linh hoạt, phối với chiêu thức dũng mãnh quyết liệt trong thương pháp của phụ thân. Tức thời nàng sáng tỏ. Nàng mở mắt ra, thi triển một lần nữa trọn bộ kiếm pháp một cách xuất thần nhập hóa. Đến lúc nàng kết chiêu, cũng vừa vặn tiếng đàn của Thanh Huyền kết thúc. Tịnh Nhu thu chiêu, bước đến chỗ Thanh Huyền, mỉm cười nói:
- Đa tạ công chúa! Nhạc khúc vừa rồi của công chúa thật hay! Nhờ có nó, đã giúp cho Tịnh Nhu có thể khai sáng, đột phá được tinh yếu trong tuyệt kĩ kiếm pháp của phụ thân. Thật lòng, ta rất cảm kích công chúa!
Thanh Huyền khẽ mỉm cười:
- Thật ra nhạc khúc đó, bổn cung cũng tùy hứng đàn ra. Ta cũng là nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-dam-son-ha-doi-giai-nhan/985960/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.