- Đang làm gì á? May áo cho tình nhân hả?
Tịnh Dung chợt đỏ mặt, trừng mắt, giơ tay lên muốn đánh Tịnh Nhu:
- Ngươi lại nói bậy! Ta ở đâu lại có tình nhân? Hừ! Ngươi...nghe nói là ngươi sắp vào cung phải không?
Tịnh Nhu gật đầu:
- Ừ, ta vào cung. Có nhắn gửi gì với công chúa của ngươi không ta nhắn giúp cho.
Tịnh Dung lắc đầu, hời hợt nói:
- Ngươi vào đó, đừng có gây chuyện với Thanh Huyền là được rồi. Nàng ấy là bằng hữu duy nhất của ta. Ngươi...đừng có nói xấu ta. Đừng để nàng tuyệt giao với ta là tốt rồi.
Tịnh Nhu bĩu môi, đi một vòng đến nhìn nhìn cái áo trong tay Tịnh Dung nói:
- Ngươi may cái gì mà lén lén lút lút vậy? À mà nếu sợ người ta phát hiện, tại sao không đóng cửa rồi hãy may?
Tịnh Dung chu môi lên, thật muốn nói nhưng nghĩ lại, chợt nuốt xuống. Nàng gượng gạo đáp:
- Ngươi nhiều chuyện quá! Mặc kệ ta. Ngươi đi vào cung của ngươi đi!
Tịnh Nhu cười cười không nói nữa. Nàng quay bước đi ra. Nhưng vừa đi ra đến cửa, nàng chợt quay lại gọi:
- Dung nhi!
Tịnh Dung kinh ngạc ngẩng lên:
- Hả?
Tịnh Nhu không nói gì, lại chỉ cười cười lắc đầu rồi bỏ đi. Tịnh Dung nhìn theo bóng lưng nàng đi khuất rồi, oán giận bóp chặt cái áo trong tay, nhưng vẻ mặt thì không hề có chút tức giận:
- Đáng ghét! Ngươi hôm nay lại dám trêu chọc ta! Được lắm Tịnh Nhu, đợi bổn tiểu thư hết hạn bị phạt, ta lại cho ngươi nếm mùi! Hứ!
Trong cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-dam-son-ha-doi-giai-nhan/985954/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.