Nhật Trung, Nhật Hiếu cũng vừa vào cửa. Hai người phong sương đầy mặt, phờ phạc, lo lắng cúi gầm mặt đi vào, dừng trước mặt ba người lớn, lại khẽ lắc đầu. Nhị phu nhân suýt tí nữa thì đổ sụp ngã quị xuống. Tịnh Dung dù có hư hỏng đến thế nào, nàng vẫn chính là nữ nhi thân sinh của bà. Nếu như nàng thật xảy ra chuyện gì không may, bà làm thế nào chịu đựng nỗi đây?
Đại phu nhân cũng đứng ngồi không yên. Tuy bề ngoài, đại phu nhân lúc nào cũng làm ra cung cách quận chúa cao quí, lạnh nhạt khó gần. Nhưng bà đối với tiểu nữ nhi Tịnh Dung lanh lợi láu lỉnh này lại đặc biệt dung túng, thương yêu vô độ, so với nhị phu nhân thậm chí còn cưng chiều Tịnh Dung nhiều hơn. Tịnh Dung không phải là thân sinh của bà nhưng nàng luôn thích quấn quýt lấy lòng bà, làm đủ trò nịnh bợ khiến đại phu nhân không thể không yêu quí nàng. Nay Tịnh Dung lại không rõ tung tích, đối với đại phu nhân mà nói cũng lo đến cháy cả ruột gan. Bà quay sang Nhật Trung, cao giọng nói:
- Nhật Trung, con lập tức đến nha môn Binh mã ty nhờ Nguyễn đại nhân tăng thêm nhân lực truy tìm Dung nhi. Nhật Hiếu, con sang tìm đại cửu, tam cửu nhờ họ đưa người tìm giúp chúng ta. Nhật Tín, Nhật Nghĩa, các con cũng đi thêm lần nữa đi. Tiểu muội các con có thể lâm nguy, chúng ta không thể ai cũng không làm cả được.
Phạm Duẫn nghe phu nhân phán xong, ông chỉ tay, muốn nói gì đó. Thế nhưng cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-dam-son-ha-doi-giai-nhan/985952/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.